Đông cung, bên trong Vỉnh Hòa Điện.
Một nhóm cung nữ cúi đầu đứng hai bên tường, ở giữa là một bàn ăn bên trên để rất nhiều món ăn ngon đã ngụi lạnh, An quý phi ngồi một bên ghế khuôn mặt u ám, hai mắt đầy tức giận.
Từ cái ngày ả ta bị cấm túc hoàng thượng đã không còn đến đây thường xuyên, tuy tước kia ngài ấy cũng không ở lại nơi này của ả nhưng mỗi khi dùng cơm ngài ấy đều qua đây, nhưng hiện tại mỗi ngày ả đều bày thiện trên bàn chờ đợi thánh giá ghé qua nhưng dù chờ đến tối, cơm canh ngụi lạnh cũng chẳng thấy được ngài, đã vài ngày ả đã dùng thiện rất trễ, bụng của ả cũng vì vậy mà đau đớn nhưng ả vẫn cố chấp sai người đi mời ngài cho dù cuối cùng chỉ nhận được một câu.
"Trẫm quốc sự bận rộn không có thời gian cùng nàng dùng bữa, đừng chờ ta nữa lúc nào rãnh ta sẽ đến thăm nàng.
"
Cho dù mỗi lần ả sai người mời ngài chỉ nhận được một câu nhưng chưa bao giờ ả ngừng chờ đợi, ả không tin ngài ấy sẽ lạnh nhạt với mình, chắc chắn ngài ấy thật sự bận rộn nên mới làm như vậy.
Lúc này đây bên trong điện chẳng một ai dám phát ra bất kỳ tiếng động nào, cung nữ bên trong Vĩnh Hòa Điện biết trong lúc này nếu bọn họ phát ra tiếng động gì chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu trút giận của An quý phi.
Cơm canh trên bàn cho dù đã ngụi lạnh nhưng nếu không có mệnh lệnh của An quý phi thì không có bất kỳ ai dám đứng ra lên tiếng hâm nóng đồ ăn lại, đến cả cung nữ thân tín của ả cũng chỉ dám cúi đầu nhìn xuống chân mình chẳng dám nói bất kỳ lời nào.
Trong lúc không khí trở nên im ắng thì một cung nữ trong Cung của An quý phi vẻ mặt hốt hoảng chạy vào, thật ra vẻ mặt của nàng ta như vậy là bởi vì lúc dò la tin tức liền bị phát hiện, nhưng hoàng hậu nhân từ lại không làm gì nàng ta mà tha cho nàng ta về, nhưng nàng ta không thể nói ra việc này, tuy sợ hãi hiện ra trên mặt nhưng vẫn làm như bởi vì nghe tin tức kinh thiên nào đó mới có vẻ mặt như vậy.
Mà An quý phi nhìn thấy khuôn mặt của nàng ta cũng đầy lo lắng, ả ta không hề nghỉ rằng một người có thân phận thập kém như người hầu này có thể nói dối mình.
"Nô tì tham kiếm quý phi nương nương.
" Cung nữ vừa chạy vào quỳ xuống hô.
"Nói đi, chuyện gì mà hốt hoảng.
" An quý phi lạnh lùng hỏi, tuy cả người căng thẳng nhưng ả vẫn làm ra vẻ cực kỳ bình thường.
"Khởi bẩm nương nương, nô tì đến Phượng Từ Cung nghe ngóng được vài tin tức cực kỳ bất lợi đối với ngài vì vậy nô tì hoảng hốt mà nhanh chóng chạy về bẩm báo.
" Cung nữ nhanh chóng trả lời, khuôn mặt tỏ vẻ nghiêm trọng cùng với một chút sợ hãi.
"Nói.
" An quý phi nghe vậy liền thúc giục.
Cung nữ cũng không tiếp tục câu giờ mà kể lại những gì mình biết được ra, dù sao cũng bị hoàng hậu phát hiện, nhưng hoàng hậu lại không làm gì nàng ta, vậy có thể nghĩ hoàng hậu cũng không ngăn cản nàng ta nói chuyện này ra bên ngoài, hơn hết nữa có lẽ vị hoàng hậu trong Phượng Từ Cung đó