Mọi thứ trong mắt bây giờ vặn vẹo không rõ hình, Bối Vy bức bối hai tay ray rức cơ thể mình cô thấy Bút Liên Tử cũng đang tự bấu xé chính mình, nhận ra chuyện không hay Bối Vy cố gắng dùng chút ý thức sót lại cô đứng dậy kéo lấy tay Bút Liên Tử
“ Liên Liên, chúng ta mau trở về nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn,...mau đi “
Bút Liên Tử bị Bối Vy kéo đi nhưng cô ta cứ chập chừng đưa đẩy đi được mấy bước lại văn vẹo người, hai phút sau hai người vẫn chưa rời khỏi căn phòng, nhìn Bút Liên Tử từ từ gục xuống rồi rơi vào trầm mê, Bối Vy có gọi thế nào cũng không thấy cô ta có phản ứng, Bối Vy lục lọi cơ thể mình lại không tìm ta được điện thoại đưa mắt tìm kiếm xung quanh cũng không thấy túi xách mình đâu trong lúc ý thức hoảng loạn cô không nhớ ra việc túi xách của mình Lệ Lệ đã cầm đi mất, Bối Vy nặng nề bước ra khỏi phòng cô bấu tay chặt vào tường chầm chậm đi từng bước.
“ Có ai không giúp với, có người không? “
Nghe thấy tiếng Bối Vy một người đàn ông xộc xồng chạy đến đỡ lấy cô, Bối Vy trong cơn mơ màng nhìn ra đây là bảo an của nơi này, cô giữ chặt vạt áo tên đàn ông chỉ tay vào trong phòng, hỗn hễn nói
“ Mau gọi người vào đưa Liên Liên về nhà chung, chúng tôi bị hạ thuốc rồi mau gọi cho ông chủ đi “.
“ Được, tôi sẽ gọi người đưa cô ấy về “
Giọng tên đàn ông lúc rõ lúc không, cứ ong ong bên tai Bối Vy không biết vì sự tiếp xúc với tên đàn ông này lại khiến cô trở nên khó kiểm soát bản thân hơn cô nhìn hắn trong mắt hiện ra những hình ảnh gợi tình ảo ảnh.
Bối Vy sợ hãi đẩy người đàn ông ra xa mình nhưng vẫn không quên nhắc lại
“ Mau gọi cho ông chủ giúp tôi “
Đến khi nhìn thấy có người đi vào trong phòng bế Liên Liên đi ra, cô cũng thấy bóng dáng trợ lý của cô ta đến Bối Vy mới yên tâm tự mình lo cho bản thân, cô cảm giác thân thể mình như bị hàng chục ngọn lửa lớn bao lấy, nóng thật sự rất nóng, cô muốn lập tức cởi bỏ chiếc váy này khỏi cơ thể mình nhưng vẫn còn chút ý thức mà cắn răng kiềm chế, chỉ có thể dựa vào bức tường mà làm chỗ dựa cô không dám đụng vào bất cứ ai càng không dám nhận được sự giúp đỡ của ai ngay lúc này cô chỉ cần Cố Thiếu Tranh, chỉ có anh mới khiến cô yên tâm dựa dẫm vào.
Nhìn bóng lứng Bối Vy khó khăn xa dần, ba tên đàn ông tụ lại Bút Liên Tử từ bất tỉnh đột nhiên tỉnh lại, gương mặt cô ta tỉnh táo không hề giống như lúc bna nãy khi ở trong phòng, Bút Liên Tử liếc ra hiệu cho trợ lý đang đứng bên cạnh, cô ta lập tức lấy ra ba cái phòng bì trắng lần lượt đưa cho ba tên đàn ông
Bút Liên Tử cười một tiếng thỏa mãn rồi nói
“ Nếu Bối Vy có thai tôi sẽ cho các người thêm hai phần “
Bọn đàn ông nghe đến mắt liền sáng trưng nếu tiền có thể nhận thêm hai phần tiền cả đời này bọn họ cũng không cần phải ngày đêm đứng canh giữ cái nơi này nữa, muốn ăn gì thì ăn muốn chơi gì thì chơi thậm chí còn có thể dùng tiền đó tự mình lập nghiệp từ làm thuê trở thành làm chủ, cả ba tên đàn ông đều là những kẻ hám lợi nghe thấy tiền là sáng mắt, vậy mà dưới con mắt của Cố Thiếu Tranh lại có gan lớn nhận tiền hãm hại Bối Vy.
Bút Liên Tử chỉ vì không có được tình yêu của Lương Thiệu mà ngay cả tình bạn thân thiết bao năm cũng có thể mang ra làm cái lợi, khoảng khắc cô ta cho người bỏ thuốc vào ly cocktail đó thì cô ta đối với Bối Vy đã hoàn toàn không còn xem nhau là bạn thân nữa, hai chữ bạn thân này bị chính tay Bút Liên Tử hủy hoại rồi.
...!
Bối Vy