Hai tuần sau
Sau chuyến trăng mật tại Hawaii, Bối Vy cũng như Cố Thiếu Tranh lại bắt đầu lao vào công việc, cô đã có cho mình một dự án phim mới cùng nhiều hợp đồng quảng cáo, Cố Thiếu Tranh thì có chuyến công tác năm ngày tại Macau, trong thời gian đó Bối Vy vì nhớ anh mà luôn tỉnh giấc giữa đêm kiên nhẫn đợi đến lúc Cố Thiếu Tranh trở về cô đã không chần chừ mà lao vào ôm lấy anh.
Hôm nay đang trong lúc ghi hình cho bộ phim mới, Bối Vy nhận được điện thoại bệnh viện nhận được tin bệnh tình của mẹ mình chuyển biến xấu cô kinh sợ bỏ chạy khỏi phim trường mặc cho Cố Thiếu Tranh có với gọi thế nào, Bối Vy tự mình lái xe đi Cố Thiếu Tranh cùng Trạch Trạch cũng đuổi theo ngay từ sau, chiếc xe càng đi lại càng xa đến khi Cố Thiếu Tranh nhận ra đã rời khỏi thành phố nhìn thấy bảng chỉ đường anh nhận ra mình đã đến tận Gijón.
Cố Thiếu Tranh chợt nhớ ra trước đây cô đã từng đi đến đây lúc đó cô đã bị Celena cho người bắt cóc nhưng sao Bối Vy lại đến đây nữa, rõ ràng nơi đây chỉ là nhà của một người bạn của cô rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng đến nỗi Bối Vy phải bỏ dỡ việc giữa chừng để lái xe mấy tiếng đồng hồ đến nơi này.
Ở phía Bối Vy cô đang vô cùng khẩn trương lo lắng cho mẹ mình, nghe giọng bác sĩ qua điện thoại cô có thể cảm nhận được nỗi bất an của bọn họ, lần này chắc chắn mẹ cô đang gặp nguy hiểm, căn bệnh ung thư của bà khó khăn lắm mới cầm cự được mấy năm vốn dĩ mọi chuyện vẫn đang ổn định bây giờ đột ngột chuyển biến tệ.
Bối Vy vô cùng tự trách bản thân mình, thời gian qua cô hoàn toàn quên mất đi sự tồn tại của người mẹ này, cô vì cuộc sống của riêng bản thân mà quên mất mẹ của mình đang đau đớn chống chọi với căn bệnh quái ác nếu hôm nay mẹ cô thật sự xảy ra chuyện gì Bối Vy cả đời này cũng sẽ không tha thức cho bản thân mình.
Cô đúng là một đứa con bất hiếu
Chiếc xe của Bối Vy dừng lại ngay trước cổng bệnh viện, thấy cô vội vội vàng vàng bước xuống xe Cố Thiếu Tranh nheo híp mắt nhìn theo vài giây rồi cũng bước xuống, tại sao Bối Vy lại đến bệnh viện còn ở một nơi xa như vậy.
Cố Thiếu Tranh nhất thời có chút bực tức trong lòng lần này anh có thể chắc chắn Bối Vy đang che giấu anh chuyện gì đó.
Cố Thiếu Tranh theo chân Bối Vy đi vào sau vài bước chân thấy cô dừng lại ở trước cửa phòng phẫu thuật, Bối Vy ôm mặt mình khóc nấc lên cô không biết cuộc phẫu thuật này đã diễn ra bao lâu rồi chỉ là có cảm giác như một khi cánh cửa đó mở ra cô sẽ mất tất cả.
Bối Vy đau thương quỳ rạp dưới sàn nhà cúi đầu mà khóc xung quang vài người đi qua đi lại đều dồn hết mọi sự chú ý vào cô, Cố Thiếu Tranh cũng đứng ngay đằng sau anh không bao giờ nhìn nỗi cảnh tượng cô khóc lóc thảm thiết như thế, Cố Thiếu Tranh xồng xộc đi đến đỡ lấy Bối Vy.
“ Đứng lên, sao em lại khóc?, Bối Vy rốt cuộc em đang giấu anh chuyện gì? “
Bối Vy ngơ người ra có phần kinh hãi, cô không biết rằng bản thân đã bị Cố Thiếu Tranh theo ngay phía sau, cô bây giờ đang sợ hãi lại càng trở nên bối rối hơn cô nhìn anh hồi lâu rồi úp mặt vào ngực người đàn ông, khóc lớn, cô thấy có lỗi với