Lúc cỗ xe ngựa tới cung điện cũng đã là 10h, buổi dạ vũ đã bắt đầu được gần nửa. tuy rằng việc đến muộn đối với giới quý tộc là việc khá bất lịch sự, nhưng vì đã viết thư xin lỗi xin phép được tới muộn trước rồi nên nàng cũng thấy an tâm phần nào. nàng hít một hơi rồi đẩy nhẹ cánh cửa, ánh sáng rực rỡ từ trong căn phòng bỗng chốc rọi về phía nàng.
lilith mang mặt nạ nửa mặt gắn lông vũ trắng, bước vào cùng chiếc váy đính pha lê xanh pastel lộng lẫy đầy nổi bật với điểm nhấn là phần trễ vai làm lộ ra khung xương quai xanh thanh mảnh, nhô cao cùng với bờ vai trắng nõn nà khiến nàng như biến thành một viên kim cương đắt giá giữa chốn đông người. và rồi, mọi sự chú ý đều hướng thẳng về nàng-một cô gái xinh đẹp kiều diễm mà lạ mặt. trong căn phòng dần đầy ắp những tiếng chẹp miệng đầy ghen tị của các quý cô, ngược lại là những đôi mắt phát sáng long lanh từ các quý ông như thể mình đang rơi vào lưới tình.
cảnh tượng này đã khiến nàng rất bối rối. lilith chưa bao giờ tưởng tượng nổi có ngày, khi nàng xuất hiện ở một nơi nào đó, tất cả ánh nhìn đều đổ dồn về phía nàng. trên trán nàng chảy vài giọt mồ hôi, cố chấn an bản thân rằng chắc do mình đi muộn nên mới gây ra sự chú ý. nhưng rõ ràng sự thật là do... nàng quá đỗi xinh đẹp mà thôi.
bỗng nhiên giữa đám người đang xôn xao có tiếng bước chân quen thuộc tiến đến gần nàng. người cất lên tông giọng trầm khàn mà quyến rũ.
- lần thứ ba gặp lại, em còn nhớ ta không?
lilith ngay lập tức ngước lên. người đàn ông đứng đối diện để kiểu tóc side part cắt sát hai bên với phần mái uốn nhẹ. trên mình khoác một bộ tuxedo màu midnight blue có phần ve cổ áo may bằng vải satin bóng, bên trong là chiếc sơ mi trắng xếp ly chạy dọc đằng trước áo trông hết sức lịch lãm, kết hợp cùng đôi plain derby da bóng tăng thêm vẻ sang trọng. người còn đeo chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen tuyền với những đường hoa văn sắc xảo để lộ ra đôi mắt tựa như màu máu của chim bồ câu-đôi mắt đặc biệt chỉ duy nhất một người sở hữu-ngài công tước.
"ôi chúa tôi."
mặt lilith tái mét lại. trong não nàng chỉ có thể thốt lên ba từ như thế. nàng không ngờ rằng, đeo mặt nạ rồi mà vẫn có người nhận ra mình, và người ấy lại còn là ngài công tước. dần dần nhịp tim nàng tăng mạnh tựa tiếng trống đập liên hồi. nội tâm đấu tranh quyết liệt như thể nàng đang có hai nhân cách, lúc chỉ muốn hét lên rồi bỏ chạy thật nhanh, trái lại cũng muốn có thể được nấn ná ở lại thêm một chút cùng ngài.
trông thấy bộ dạng lúng túng của lilith, ngài càng cảm thấy thích thú hơn, nhất là mỗi khi chọc ghẹo nàng. victor nhếch một bên mép cười ranh ma, cúi xuống hôn lấy tay lilith rồi lại nhanh chóng đưa tầm mắt lên nhìn thẳng vào đôi mắt nàng.
- liệu ta có thể nhảy điệu này cùng em?
hai con ngươi lilith mở to tròn xoe như muốn rớt ra khỏi hốc mắt. nàng mất hồn trong mấy giây trước hành động cũng như lời mời đường đột lại ngọt ngào này...
nhưng người đời đã có câu, mật ngọt chết ruồi, nàng nghĩ mình phải từ chối. song chưa kịp trả lời, ngài công tước đã nắm lấy đôi bàn tay rồi kéo nhẹ nàng ra giữa căn phòng khiến nàng bất ngờ đến nỗi chẳng khác nào biến thành một con nai ngơ ngác.
dưới ánh đèn vàng lung linh, victor một tay ôm ngang lưng, áp sát nàng vào lòng, tay còn lại đan chặt lấy bàn tay nàng. những chuyển động khi mềm mại và tự nhiên, khi lại nhanh và mạnh mẽ của hai người hai người trong giai điệu bản nhạc sleeping beauty waltz với những tiết tấu nghịch phách, đảo phách mang âm sắc khác biệt được chắp bút bởi tchaikovsky tạo nên một khung cảnh quá đỗi mộng mơ. mỗi lúc lilith xoay mình, hay chuyển bước theo ngài, tà váy nàng cũng cùng đó bung xòe trên mặt sàn đá marble màu vàng vân mây trang nhã, tựa như đóa hoa cẩm tú cầu đang nở rộ dưới ánh mặt trời. như một câu thần chú diệu kỳ, điệu nhảy như xích lứa đôi thêm gần nhau hơn bằng cái nhìn trìu mến và nụ cười rạng rỡ trên đôi môi.
ôm nàng trong vòng tay, ngài công tước ghé sát lại tai nàng, thầm thì.
- hôm nay, em thật lộng lẫy.
lilith biết ngài chỉ đang muốn trêu chọc mình, nhưng câu nói này có sức công phá quá lớn, nó khiến đôi gò má nàng phải bừng đỏ. sau khi ngượng chín cả mặt vì lời khen của ngài công tước, nàng lập tức lắc đầu từ chối bởi nàng nghĩ mình vẫn chưa đủ xứng đáng để nhận lấy nó. song, ngài chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng, đến nỗi lilith có thể nhìn thấy bản thân mình đang phản chiếu qua đôi mắt đỏ trong veo ấy.
thế gian bây giờ dường như chỉ còn lại hai người.
điệu waltz đã hơn quá nửa, dưới bầu không khí lãng mạn như thế, ấy vậy victor chợt khẽ chau hàng mày lại, có chút không vui, giọng ngài trách móc.
- không phải ta đã nói rằng em có một mái tóc rất đẹp sao?
ngay khi kết thúc câu, ngài công tước vụt đưa tay ra phía sau gáy lilith và rút lấy chiếc trâm khỏi tóc nàng. trong khoảnh khắc mái tóc đỏ cam pha lẫn màu hồng, lại ánh thêm chút tím than xoăn nhẹ bồng bềnh ấy xõa xuống nền váy tông xanh hệt như quang cảnh chiều hoàng hôn thơ mộng đang nhẹ nhàng ôm chầm lấy mặt biển, làm ngài phải ngỡ ngàng. mặc dù victor đã được chiêm ngưỡng vẻ đẹp này một lần rồi, nhưng chắc có lẽ kể cả được ngắm nhìn thêm ngàn lần sau đi chăng nữa, ngài vẫn sẽ luôn có một biểu cảm như vậy.
còn lilith, nàng boàng hoàng trước hết bất ngờ này tới bất ngờ khác mà ngài công tước "tặng cho" nàng. nàng nhìn ngài chằm chằm, không hiểu cớ sao ngài cứ khiến nàng phải xao động. thế rồi victor lại nở một nụ cười, là nụ cười lanh ma thương hiệu của ngài.
- ta sẽ tịch thu chiếc trâm này.
ngài giơ chiếc trâm lên rồi nhanh chóng đút vào túi áo, mặc cho lilith bất lực nhìn.
trong sự bá đạo, lại có xíu tinh nghịch. thế nhưng, lilith lại không hề cảm thấy khó chịu với cách hành xử của ngài tẹo nào. thậm chí đôi khi, nàng còn thấy những phút giây được ở gần ngài thật vui vẻ và thoải mái. ngài công tước cứ hệt như một con mèo đen lạ lùng tiến tới, phá vỡ mọi bức tường ngăn cách mà nàng đã dựng lên. chiếc trâm khi được tháo bỏ cũng tượng trưng cho chìa khóa giải phóng nàng khỏi suy nghĩ của chính mình đã giam cầm nàng bấy lâu nay. giờ đây, chỉ có ngài là thấy một "lilith thật nhất".
nàng ước gì điệu nhảy này sẽ chẳng bao giờ kết thúc, hoặc mong sao cho thời gian ngừng trôi.
nhưng mà thật tình... nếu được cùng ngài dù chỉ thêm một chút thôi, cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
.
.
song, đâu đó trong đám đông, khi nhìn thấy cảnh tượng lilith đang nhảy cùng một người đàn ông khác, bá tước edward đã đứng ngồi không yên.
đôi gò má nhạy cảm, luôn dễ ửng hồng khi có ai đó trêu ghẹo. cả cách phản ứng kỳ lạ nơi khóe mắt nàng, đôi lúc trông như đang tươi vui, chốc lại chợt thoáng u sầu.
edward đã ngu ngốc đến nỗi tự che đi đôi mắt của chính mình