Hoàng Long từ chợ nô lệ trở về, vừa mới bước vào cửa Hoàng phủ liền bị tỳ nữ Hoàng Mai do mẫu thân Triệu Dung phái tới dẫn vào tiền đường đại sảnh.
Khiến cho Hoàng Long cảm thấy kinh ngạc chính là trong đại sảnh ngoại trừ cha mẹ, nhị cữu và lần trước vì mình tiến hành khảo nghiệm thiên phú - Lộ Pháp Đặc chấp sự, còn có một hồng phát lão nhân thân mặc Giáo Đình hồng bào, thấy mọi người nhất là Lộ Pháp Đặc đối với hồng phát lão nhân đặc biệt cung kính, Hoàng Long liền đoán ra thân phận của hắn.
Hoàng Hùng thấy con trai đi vào, ngoắc ngoắc tay, cười nói:“Long nhi, tới đây, vị này là Giáo Đình Hồng Y Đại Giáo Chủ - Thái Nhược đại nhân.”
Hoàng Long nhìn hồng phát lão nhân gật đầu “ừ” một cái.
Hoàng Hùng cùng Triệu Dung có chút lúng túng, sắc mặt lộ vẻ sớm biết trước là sẽ như thế, nhưng Triệu Thiên thì rất bất ngờ, hắn nhìn cháu trai một lát, sau đó ngầm dựng thẳng ngón tay cái.
Đối với đám Thiên Sứ Giáo Đình kia, hắn xưa nay vốn chẳng ưa gì.
Ngồi ở một bên, Lộ Pháp Đặc có chút không nhịn được, cung kính quay sang Thái Nhược ở bên cạnh bồi cười:“ Thái Nhược đại nhân, tiểu hài tử này tính tình luôn như thế.”
Thái Nhược khoát tay áo, lộ vẻ không thèm để ý, cười nói:“Không sao, trẻ con mà, đứa nào chả vậy.” Sau đó nhìn nhìn Hoàng Long mỉm cười:“Đứa nhỏ này trông thật khả ái, ta xem rất thích.” Nói xong, Thái Nhược ha ha cười một tiếng.
Lần này từ Thánh Sơn tới đây, nhiệm vụ thứ nhất đã hoàn thành, hắn vừa mới mua được Ma Pháp Kiếm nên rất cao hứng, mặc dù hoa phí hơn hai trăm vạn kim tệ, nhưng tiền đối với Giáo Đình mà nói chỉ là một con số mà thôi.
Trên đại sảnh, tất cả mọi người cũng phụ họa cười theo.
Lộ Pháp Đặc thấy Đại Giáo Chủ đại nhân không tức giận, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tại Quang Minh Giáo đình, trên Chấp Sự là Bạch Y Giáo Chủ, trên Bạch Y Giáo Chủ là Hồng Y Giáo Chủ, sau đó mới đến Hồng Y Đại Giáo Chủ, mặc dù hắn là Thanh Y Chấp Sự ngày thường ở Lục Thông Vương Quốc uy phong bát diện, nhưng ở trước mặt Thái Nhược, hắn ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một tiếng.
Hồng Y Đại Giáo Chủ cầm quyền to, có thể không cần thông qua Giáo Hoàng tùy ý bãi miễn cái chức Thanh Y Chấp Sự quèn của hắn.
Hoàng Long lãnh đạm nhìn thoáng qua hồng phát lão nhân pha trò cũ rích, rồi nói với Hoàng Hùng và Triệu Dung:“Phụ thân, mẫu thân, nếu như không có chuyện gì, vậy con đi về trước.”
Mọi người ngẩn ra.
Triệu Dung nói :“Long nhi, không được hồ nháo.” Sau đó Triệu Dung lấy ra một kim sách mỏng, cười nói:“Đây là kim sách báo trúng tuyển của Thánh Chiến Học Viện do Thái Nhược đại nhân tự mình đưa tới, con được Thánh Chiến Học Viện tuyển chọn.” Nói đến đây, Triệu Dung vẻ mặt tự hào, con mình tuy trúng tuyển vào Thánh Chiến Học Viện, thế nhưng có thể làm cho Hồng Y Đại Giáo Chủ đích thân đưa kim sách trúng tuyển tới, đây là một loại vinh quang mà có cầu cũng không được.
Ở Hằng Nguyên đại lục, trong một trăm năm gần đây, nghe nói mới chỉ có mấy lần tiền lệ này thôi.
Mặc dù sau này con trai không thể học ở hai đại Học Viện Thần Phong và Ba Lỗ, nhưng Thánh Chiến Học Viện cũng không hề thua kém hai đại Học Viện kia, hơn nữa Thái Nhược lại tự mình tới đây, có thể đoán được con trai sau khi nhập học tại Thánh Chiến Học Viện, nhất định sẽ là trọng điểm bồi dưỡng, tiền đồ một mảnh vinh quang.
Thái Nhược ngồi tại chỗ, nở nụ cười tràn đầy tự tin.
Lộ Pháp Đặc trên mặt lại càng hâm mộ.
Phụ thân Hoàng Hùng cũng lộ vẻ cao hứng, chỉ có nhị cữu Triệu Thiên vẻ mặt bình thản, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Hoàng Long trong lòng cười lạnh, Thánh Chiến Học Viện? Sau này tốt nghiệp sẽ vì Quang Minh Điểu Nhân của Giáo Đình kia phục vụ? Kiếp trước hắn ở Xiển Giáo bị Nguyên Thủy chèn ép nên vô cùng hối hận vì đã gia nhập Xiển Giáo, bây giờ làm sao có thể tiến vào cái chuồng chim này để cho vận mệnh chính mình bị kẻ khác định đoạt.
Đem vẻ mặt của mọi người trong đại sảnh thu hết vào đáy mắt, Hoàng Long không thèm để ý đến lời nói của mẫu thân Triệu Dung, hướng nhị cữu Triệu Thiên hỏi:“Nhị cữu, Thần Phong học viện là một trong hai đại Học Viện ở Hằng Nguyên đại lục, đúng không?”
Triệu Thiên mắt hàm thâm ý nhìn cháu trai sáu tuổi trước mắt, gật đầu cười nói:“Đúng vậy.”
Hoàng Long nhìn sang Thái Nhược đang cười tự tin, mở miệng nói:“Chỗ này của ta không có vấn đề, cho nên ta lựa chọn Thần Phong Học Viện.”
Hoàng Long chỉ chỉ vào đầu mình, ý tứ rất rõ ràng, ta đây không phải kẻ ngu, hai đại Học Viện của Hằng Nguyên đại lục sao không chọn, lại đi chọn Thánh Chiến Học Viện gì đó?
Thái Nhược vẻ mặt vốn tràn đầy tự tin nhất thời lạnh xuống, mà Lộ Pháp Đặc cũng ngẩn ra, sắc mặt xanh mét rất khó coi, hắn không thể tưởng tượng được kết quả lại như thế này.
Thánh Chiến Học Viện mặc dù không