Sau khi đám thần côn Giáo đình Thái Nhược cùng Lộ Pháp Đặc rời đi, Hoàng Long lấy cớ thân thể khó chịu nhằm xoa dịu cha mẹ tức giận, hắn biết, lần này chính mình cự tuyệt “thịnh tình” của Giáo Đình sẽ làm cha mẹ âm thầm đau lòng và thất vọng.
Nhưng mà chuyện này cũng chẳng có biện pháp nào khác.
Hoàng Long trở về tiểu viện, nhớ lại Thái Nhược trước mặt tươi cười sau lưng âm độc, trong mắt sát ý lạnh lẽo tràn ra.
Hồng Y Đại Giáo Chủ? Chuyện bán đấu giá ma pháp kiếm, nếu Giáo Hoàng để cho hắn tới, có thể thấy được đối với Thái Nhược vô cùng coi trọng, Hoàng Long cũng rất hứng thú muốn biết nếu Thái Nhược chết đi, không biết Giáo Đình sẽ có phản ứng gì và cả Hằng Nguyên đại lục sẽ sôi sục đến mức nào?
Hồng Y Đại Giáo Chủ a, địa vị tôn quý dưới một người trên vạn người, là trụ cột chân chính của cao tầng Giáo Đình, nếu như chết đi, sợ là cả Hằng Nguyên đại lục cũng sẽ nổi lên sóng gió.
Bất quá bây giờ, Hoàng Long còn chưa muốn giết hắn, phải đợi hắn ra khỏi Lục Thông Vương Quốc trở về Thánh Sơn lúc đó mới hạ thủ, sau đó Hoàng Long sẽ làm hắn chết ở nửa đường bởi một cuộc đột kích “ngoài ý muốn”.
Hoàng Long trở lại tiểu viện không lâu thì người của chợ giao dịch nô lệ đã đưa mười nô lệ Thú Nhân cùng lão nhân khô gầy tới.
Trước khi đưa tới, chợ giao dịch đã thay mới hoàn toàn trang phục của những nô lệ này, lão nhân khô gầy trên người cũng mặc vào một bộ áo bào sạch sẽ, tóc xõa ra cũng được buộc lại, cả người trông rất có tinh thần.
Hoàng Long đi đến trước mặt mười nô lệ Thú Nhân, mặc dù gần đây hắn cao lớn không ít, nhưng so sánh với những Thú Nhân cao tới gần hai thước thì một hài tử sáu tuổi như hắn đúng là một “tiểu bất điểm”.
Mười thú nhân này không phải Hoàng Long tùy tiện mua về, hắn đã dùng thần thức nhìn qua, cảm thấy bọn họ rất thích hợp tu luyện “Huyền Vũ bí quyết”.
Huyền Vũ bí quyết là pháp quyết tu luyện của Huyền Vũ - một trong Tứ Linh của Bàn Cổ thế giới, đây cũng là một trong những pháp quyết tu luyện cao nhất.
“Ta muốn từ trong các ngươi chọn ra một thủ lĩnh dẫn dắt những người còn lại.” Hoàng Long mở miệng nói.
Mười thú nhân nhìn chủ nhân nghe nói mới chỉ có sáu tuổi này, tỏ vẻ thờ ơ không thèm để ý.
Hoàng Long trong mắt hàm ý cười:“Người này về sau giống như những hộ vệ khác của Hoàng phủ, mỗi tháng được nhận năm kim tệ.”
Năm kim tệ! Mười thú nhân không dám tin nhìn chủ nhân bé nhỏ trước mắt, vẻ mặt kích động, ánh mắt nóng bỏng.
Năm kim tệ đối với bình dân ở Hằng Nguyên đại lục mà nói đã là một khoản tài phú không nhỏ, chi phí sinh hoạt một tháng của bọn họ cũng chỉ có hai kim tệ mà thôi, thậm chí cả tỳ nữ hầu hạ ở những gia đình quý tộc một tháng cũng chỉ nhận được hai kim tệ, hộ vệ phủ viện thì nhiều hơn một chút, về phần những nô lệ bị mua về, thân phận rất hèn mọn có khi còn không bằng một con Trư La thú (con heo), có cái ăn chỗ ở đã là tốt lắm rồi, càng không nói gì đến việc có thu nhập.
Nhưng mà chủ nhân lại nói bọn họ một tháng có thể nhận được năm kim tệ! Mặc dù chỉ có một người được nhận nhưng đã khiến cho bọn họ cảm thấy hi vọng.
“Chủ nhân, điều này là thật sao?” Một thú nhân trẻ tuổi có vóc dáng cực kỳ cao lớn ồm giọng hỏi.
“Ta nói một là một, hai là hai, trừ thủ lĩnh, chín người còn lại mỗi người một tháng cũng có thể được nhận hai kim tệ.” Hoàng Long lạnh nhạt nói.
Mười thú nhân một mảnh xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Long lại thay đổi lần nữa.
Tiền đối với Hoàng Long mà nói chẳng qua là vật ngoại thân, nhưng đối với những thú nhân nô lệ này thì khác. Họ cũng có người nhà , không nói hai kim tệ, cho dù mỗi tháng một kim tệ cũng có thể giúp cho người nhà bọn họ thoát khỏi nguy cơ bị chết đói.
Tiếp theo, chuyện rất đơn giản, Hoàng Long lệnh cho hộ vệ Lăng Chí mang mười thú nhân đến luyện võ trường. Tại thế giới này, chỉ có thực lực mới có quyền nói chuyện.
Khi đến luyện võ trường, gã Thú nhân duy nhất lúc đầu có