Một tiếng ầm ầm kịch liệt vang lên.
Sự thật không như Đỗ Đông Nam dự đoán, tiểu tử Hoàng gia không hề ở dưới quyền của hắn biến thành một đống thịt.
Giống như lúc trước ở phủ viện Hoàng gia, sau khi cùng Hoàng Hùng đối kháng một quyền, thân thể hắn không chịu khống chế không ngừng lui về phía sau từng bước, để lại trên mặt đất cứng rắn mười mấy dấu chân thật sâu.
Đợi đến lúc thân thể dừng lại, so với ban đầu kinh hãi khi chứng kiến hai ma thú và Bác Cách là Thánh Vực cường giả, giờ phút này trong mắt Đỗ Đông Nam không che dấu được khiếp sợ.
Vừa rồi, vừa rồi, tiểu tử Hoàng gia có thể tiếp được một quyền toàn lực của hắn, đem hắn đẩy lui!
Hắn nhìn Hoàng Long, lại nhìn hai nắm tay của chính mình.
Hết thảy, đều không phải là ảo giác!
Dọc theo nắm tay truyền đến toàn thân từng trận đau đớn cho hắn biết tất thảy không phải ảo giác!
Vừa rồi che chắn để Đỗ Đông Nam rời đi, hai cửu cấp cường giả cũng chú ý tình huống bên này, trong lòng đồng dạng khiếp sợ.
Thực lực của Đỗ Đông Nam, bọn họ biết rất rõ.
Bát cấp điên phong, chỉ kém một đường là lên cửu cấp, thế nhưng tiểu tử Hoàng gia có thể cùng Đỗ Đông Nam đối quyền, điều này nói lên cái gì? Một cường giả bát cấp điên phong sáu tuổi?
Kỳ thật, thực lực Hoàng Long cũng không có đạt tới bát cấp điên phong, dùng chút xảo kình mà thôi, bất quá tuy không phải bát cấp điên phong, nhưng trải qua mấy ngày nay cố gắng tu luyện, cũng kém không xa .
"Ngươi, ngươi thật sự là tiểu tử Hoàng gia?" Sau lúc khiếp sợ, Đỗ Đông Nam run giọng hỏi.
Bất quá, mở miệng xong, hắn mới thấy căn bản là hỏi thừa.
Hoàng Long ngẩn ra, không trả lời mà lạnh nhạt nói: "Các ngươi đi theo sau ta từ ngày đầu tiên, ta đã biết."
Đỗ Đông Nam lại giật mình, nguyên lai đối phương đã sớm biết, vậy mà chính mình còn ngu xuẩn tưởng rằng đối phương là vật trong lòng bàn tay.
"Nói như vậy Tàn Lang Dong Binh Đoàn, bọn họ…?" Đỗ Đông Nam đột nhiên nhớ tới lời nói lúc trước của Hoàng Long, khi đó hắn cho là lời đùa cợt, nhưng hiện tại….
"Thế giới này từ nay về sau không còn Tàn Lang Dong Binh Đoàn." Hoàng Long lạnh nhạt nói.
Quả nhiên là vậy! thân thể Đỗ Đông Nam run lên, vẻ mặt trắng bệch không huyết sắc.
Vấn đề vẫn làm hắn nghi hoặc mấy ngày nay, rốt cục hắn đã hiểu được .
Hiện tại, mọi chuyện đều hiểu được .
Trong khi hai người giằng co, bên cạnh không ngừng truyền đến tiếng kêu tử vong thảm thiết của hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc cùng tiếng gầm rú giết chóc hưng phấn của hai ma thú.
Đỗ Đông Nam hoảng sợ quét mắt chung quanh một cái, nhìn thấy trong nháy mắt, hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc chết hơn phân nửa, có thi thể không trọn vẹn vô cùng thê thảm, mà hai cửu cấp cường giả cũng chìm ngập nguy cơ, trong lòng hắn dâng lên vô tận khủng hoảng, sau đó lại nhìn về phía Hoàng Long, hai mắt che kín tơ máu hung ác giãy dụa trước tử vong.
Trốn! Chẳng sợ chỉ có một đường hy vọng hắn cũng muốn chạy đi!
Hoàng Long nhìn thần sắc đối phương, biết ý đồ của hắn, trốn? Nơi này bốn phía đều bày ra đại trận, đừng nói Đỗ Đông Nam chỉ có thực lực bát cấp điên phong, dù là cửu cấp điên phong cường giả cũng không có khả năng thoát được .
Đỗ Đông Nam lại chuyển động .
Bất quá, lần này nghênh đón hắn chính là một bàn tay thật lớn, phía trên bàn tay, thiệt nhiều chíp bông.
Kim Tình Tử Viên cao lớn như núi trực tiếp đánh tới một chưởng, chỉ nghe thanh âm "tạp sát" vang lên, Đỗ Đông Nam kêu thảm một tiếng, như đoạn diều đứt dây văng ra ngoài, khi đứng lên, cánh tay trái huyết nhục mơ hồ.
Kim Tình Tử Viên cũng không cho hắn cơ hội thở dốc, nắm tay to ngang ngửa căn phòng trực tiếp đập xuống nhanh như gió, Đỗ Đông Nam còn chưa kịp phản ứng liền bị tạp vào mặt, toàn thân vết máu, nhìn không ra diện mạo, đã muốn hấp hối.
Hoàng Long chậm rãi đi