Không chỉ có Hoàng Dục, mà mặt Tứ hoàng tử cũng đen lại!
Trách không được hắn tới, bao cỏ này cũng không ra, nguyên lai là đã cùng người khác có tư tình ám muội!
A!
Hắn ngược lại muốn xem xem đến tột cùng là ai có thể có được thân thể của bao cỏ này!
Ngươi xác định thấy rõ? Không đợi Hoàng Dục lên tiếng, Tứ hoàng tử liền trầm giọng hỏi.
Thưa Tứ hoàng tử, tiểu nhân nhìn thấy rõ ràng a!
Không, điện hạ, tỷ tỷ không phải người như vậy, tỷ tỷ mặc dù đầu óc không minh mẫn, nhưng không dám làm ra loại chuyện hồ đồ! Hoàng Liên Sở lại bày ra khuôn mặt lo lắng nhìn Tứ hoàng tử nói, nước mắt nhanh chóng ứa ra.
(Best diễn suất của năm :))) )
Quả thật, Tứ hoàng tử vừa nghe đến đây đầu óc lại nghĩ đến chuyện hôn ước của mình, máu nóng lại bốc lên!
Có phải hay không, đi xem liền biết!Tứ hoàng tử tay áo vung lên, tựa hồ rất tức giận: Dẫn đường!
Thế là tất cả mọi người đi theo sau Tứ hoàng tử.
Hoàng Liên Sở đi chậm lại, nháy mắt ra dấu cùng Nhị phu nhân ở phía sau, ra hiệu rằng tất cả đã chuẩn bị tốt.
Hai người hiểu ý cười một tiếng, rồi mới đi theo đoàn người.
Khi Tứ hoàng tử đứng trong tiểu viện vô cùng cũ nát, trong nháy mắt có chút phản ứng không kịp
Đường đường là đại tiểu thư phủ tướng quân thế mà lại ở một nơi như vậy, đến một kẻ hầu người hạ cũng không có?
Bất quá, rất nhanh Tứ hoàng tử trong mắt lại khôi phục vẻ khinh bỉ.
Nhưng mà, thân phận của Hoàng Bắc Hạ như vậy, ở loại tiểu viện này lại có chút không thích hợp.
Hoàng Dục đứng một bên sợ hãi, thấy Tứ hoàng tử cứ nhìn chằm chằm vào tiểu viện của Hoàng Bắc Hạ mà không nói lời nào, cảm thấy Tứ hoàng tử muốn trách tội, thế là vội vàng nói: Tứ hoàng tử không nên hiểu lầm, cái kia, là Bắc Hạ, Bắc Hạ nói thích nơi này vì nơi này tương đối yên tĩnh, cho nên, cho nên mới..........
Ừm, vào xem.
Tứ hoàng tử cũng không nói gì, mà đi thẳng hướng cửa phòng nhỏ mà Hoàng Bắc Hạ đang đóng chặt kia đi đến.
Khi mọi người nhao nhao đi vào cửa, đột nhiên nghe được tiếng kêu đau.
Nếu là bình thường, một tiếng rên nho nhỏ này có thể sẽ không gây nên quá nhiều chú ý.
Nhưng vừa trải qua chuyện hạ nhân mới nói tới, tình cảnh này, cùng với một đống người đang mong chờ có chuyện không hay xảy ra bên trong như thế trong, quả thực chính là mồi lửa.
Lửa cháy lan ra đồng cỏ------- kết cục không thể vãn hồi!
Trời ạ! Lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Nhị phu nhân đã phát ra tiếng kêu thê thảm, Nhị phu nhân nắm lấy ngực dường như rất đau lòng.
(Được cả mẹ lẫn con :))) )
Nói: Bắc Hạ thế nào lại có thể làm chuyện như vậy? Cái này........... nói chưa hết câu nước mắt bỗng nhiên trào ra, kích động, tất cả mọi người đều cho rằng bà đang rất đau lòng.Lão gia, ngươi nhìn xem, chúng ta làm sao có thể nhìn mặt đại ca đại tẩu đây! Nhị phu nhân nhìn Hoàng Dục, một bên mặt đã đen như đáy nồi, càng nói càng kêu khóc.
Lúc này, Hoàng Dục trong lòng chỉ cảm thấy mặt mũi, danh dự đều bị Hoàng Bắc Hạ vứt sạch sẽ, nếu không phải Tứ hoàng tử còn ở lại chỗ này, hắn sợ mình sẽ nhịn không được trực tiếp đi vào bên trong bóp chết Hoàng Bắc Hạ.
Mẫu thân, mẫu thân người đừng khóc, chúng ta còn chưa nhìn thấy, làm sao có thể nói lung tung như vậy? Tỷ tỷ sẽ không là người như vậy! Hoàng Liên Sở tiến lên đỡ lấy Nhị phu nhân nói, trên mặt thì ra sức giúp Hoàng Bắc Hạ thanh minh, nhưng trên thực tế nội tâm đã sớm như nở hoa trong bụng!
Bởi vì nàng biết rõ hơn ai hết! Hoàng Bắc Hạ lúc này chắc chắn là đang cùng với biểu ca hèn mọn của nàng làm chuyện buồn nôn kia!
Hừ! Liên Sở, ngươi cũng đừng nói giúp nghiệt chướng kia! Hôm nay lão phu sẽ ở trước mặt Tứ hoàng tử dạy dỗ thật tốt cái đồ hỗn trướng này! Hoàng Dục mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ nói, lúc này vẫn không quên vỗ mông ngựa* Tứ hoàng tử.
(* ý ở đây là nịnh bợ)
Tứ hoàng tử cũng không nói lời nào, chỉ là đáy mắt hiện lên vẻ khinh thường không chút che giấu.
Nhưng khi Hoàng Dục vào phòng xem rốt cuộc là tình cảnh gì đang xảy ra, cả người đều ngây dại, trong nháy mắt nói không nên lời, nộ khí trên mặt cũng chuyển biến.
Phụ thân, chẳng lẽ tỷ tỷ đã.......!Hoàng Liên Sở theo bản năng đang định đau lòng khóc lên, nhưng vừa vặn nàng nhìn thấy Hoàng Bắc Hạ hoàn toàn an ổn, hiện tại đang nằm ở trên giường, chỉ cảm thấy dưới chân mềm nhũn!
Cái này........chuyện này là sao........, rõ ràng .......!Hoàng Liên Sở vừa định nói nàng rõ ràng đã để Ngọc Trà đem biểu ca mang tới đây, thế nhưng biểu ca đâu?
Chỉ là nàng vẫn chưa nói xong, liền cảm giác bên hông truyền đến một trận đau nhức.
Nhìn lại, vừa vặn thấy được ánh mắt chứa ý cảnh cáo trên mặt Nhị phu nhân.
Trong nháy mắt, đầu óc liền tỉnh ra không ít! Trời ạ, nàng xém chút nữa nói ra!
Ah.......!Tựa hồ quá ồn ào, trên giường Hoàng Bắc Hạ phát ra một âm thanh trầm thấp, rồi mới chậm rãi mở to mắt, nhìn thấy đột nhiên trong phòng xuất người, biểu cảm từ ngạc nhiên chuyển sang