Ngày hôm sau, Hoàng Bắc Hạ bị Nhược Thư và Xảo Hoạ kéo ra bàn trang điểm
Tùy ý trang điểm là được rồi.
Hoàng Bắc Hạ nhìn dung mạo khuynh thành của mình trong gương, có chút hững hờ nói.
Tiểu thư, được rồi.
Nhược Thư đem lược nhẹ nhàng để ở một bên, mang ra ít đồ trang sức thêm vào mái tóc của Hoàng Bắc Hạ.
Tiểu thư, người thật là đẹp ! Xảo Họa nhìn dung mạo này của Hoàng Bắc Hạ không khỏi có chút thất thần, nàng vẫn luôn biết tiểu thư rất đẹp, nhưng không nghĩ đến tiểu thư chưng diện lên lại nghiêng nước nghiêng thành thế này.
Hoàng Bắc Hạ thực chất còn đang mải nghĩ chuyện, nghe được Xảo Họa nói thế, ánh mắt liền đặt ở trên gương.
Trong gương là người có da thịt trắng hơn tuyết, hai mắt giống như một dòng nước trong, sáng tỏ, thái độ lãnh ngạo, linh động, bên trong rất có hồn, khiến người ta như bị hút vào.
Trên trán lộ ra linh khí xuất chúng, ba búi tóc đen chỉ dùng một cây trâm chi hồng ngọc san hô và một mặt dây chuyền lưu ly rủ xuống, ngọc nhan tinh xảo, bên trên trán, giữa hai lông mày vẽ một bông hoa mai thanh đạm, ngũ quan xinh xắn càng thêm xuất chúng, hiện ra từng tia từng tia kiều mị, câu dẫn hồn người.
Quả nhiên là một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành a!
Nhược Thư, tay nghề của em rất tốt, rất vừa vặn.
Hoàng Bắc Hạ đứng dậy, Nhược Thư và Xảo Hoạ giúp nàng mặc y phục mà Lưu thị đưa tới.
Chỉ thấy chiếc váy xanh xanh đỏ đỏ khiến người ta đau đầu, trong nháy mắt đã trở nên thanh lịch mát mẻ, trân châu phía trên Hoàng Bắc Hạ đã để Nhược Thư gỡ toàn bộ xuống, đơn giản là thêm ít dây lụa lên trên đó, đã đơn giản nhưng lại mang theo vài phần tiên khí lâng lâng.
Mặc trên thân của Hoàng Bắc Hạ rất vừa vặn, đem bờ eo thon thả kia tôn lên, thập phần xinh đẹp.
Tiểu thư nói đùa, tiểu thư vốn là quốc sắc thiên hương a.
Nhược Thư cười hì hì nói, tiểu thư nhà nàng là mỹ nhân xinh đẹp nhất Lãnh Nguyệt Quốc.
Em cũng biết nói chuyện quá đóHoàng Bắc Hạ có chút oán trách nhìn Nhược Thư
Đại tiểu thư đã xong chưa?Thanh âm của quản gia vang lên ở ngoài cửa.
Xảo Họa thấy thế liền đi ra ngoài, mở cửa thì thấy quản gia không ngừng hướng mắt nhìn vào.
Xảo Họa không lộ ra dấu vết, ngăn lại trước mặt quản gia, vừa cười vừa nói: Tiểu thư ở bên trong trang điểm, cũng nhanh thôi.
Vậy thì tốt, xe ngựa đã chờ ở bên ngoài, Hầu gia nói đại tiểu thư không nên đi muộn, tránh việc thất lễ.
Quản gia ngượng ngùng thu hồi ánh mắt nói.
Đa tạ quản gia nhắc nhở.
Xảo Họa lễ phép nói.
Xảo