Tiểu thư! Đây rõ ràng là do Nhị phu nhân cố ý sai bảo a!Xảo Họa một tay vịn tay Hoàng Bắc Hạ, một tay nắm chặt mép xe ngựa sợ ngã xuống
Hoàng Bắc Hạ làm sao lại không biết, chỉ là, bây giờ không phải lúc phát tác Vịn chắc, đừng để bị rơi xuống.
Không biết là qua bao lâu, Hoàng Bắc Hạ chỉ cảm thấy đây là thời gian mà nàng ngồi trong xe ngựa lâu nhất.
Vừa xuống xe, không nhịn được khẽ nôn.
Tiểu thư người vẫn tốt chứ.
Sắc mặt Xảo Họa lúc này cũng có chút tái nhợt, quan tâm hỏi.
Hoàng Bắc Hạ lắc đầu, ra hiệu mình vô sự, chỉnh đốn lại y phục và trang sức của mình tốt mình, mới hướng cửa cung đi tới.
Ài, các ngươi nhìn xem ai đi xe ngựa đó vậy!Trong đó có một nữ tử xuống sau xe ngựa của Hoàng Bắc Hạ không xa.
Nha, ai nha, sao xe ngựa đó lại to thế.
Sao không phủ lên đó thêm mấy xâu trân châu nữa, có lẽ càng đẹp mắt hơn đó.Một nữ tử khác nói
Ha ha, cũng quá trần tục rồi.
Bản tiểu thư cũng muốn nhìn xem đến cùng là ai có thể bày ra sự xa hoa thếMột góc khác, nữ tử một thân y phục xanh lục tiến đến, xen vào một câu nói.
Ài, hình như là nữ tử phía trước.
Nữ tử đầu tiên nói chuyện lên tiếng
Mấy người cùng nhau nhìn sang, khuôn mặt biểu lộ sự mịt mờ.
Đây là ai vậy? Những năm qua hình như chưa từng gặp qua.nữ tử y phục màu lam nói.
A bản tiểu thư nghe nói, năm nay đại tiểu thư của phủ tướng quân sẽ tiến cung dự tiệc, nói không chừng chính là nàng đó.Lục y nữ tử nói.
Không phải đâu, bao cỏ kia giống như đồ đần, nàng ta tiến cung làm cái gì? Nữ tử áo lam cau mày nói, trong mắt hiện lên vẻ ghét bỏ.
Ai mà biết được, nói không chừng là chê trong nhà mất mặt còn chưa đủ, muốn tiến hoàng cung náo loạn một phen, ha ha.
Phía sau truyền đến tiếng cườu nhạo của đám người, Hoàng Bắc Hạ vẫn xem như không có chuyện gì, tiếp tục đi về phía trước.
Tiểu thư! Những người này thật quá đáng!Xảo Hoạ ở một bên nghe những nữ nhân kia nói Hoàng Bắc Hạ như thế, mặt đỏ lên, dậm chân mạnh mấy lần.
Cứ kệ cho các nàng nói đi, dù sao cũng không mất ít thịt nàoHoàng Bắc Hạ không thèm để ý nhất chính là những chủ đề nhàm chán mà nữ nhân hay bàn luận.
Xảo Họa vốn còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Hoàng bắc hạ vẫn không thèm quan tâm, lời vừa ra đến khóe miệng lại nuốt vào trong bụng, âm thầm thở dài một hơi: Ài! Tâm của tiểu thư thật vĩ đại a!
Chỉ cần đi thẳng nốt cửa cung cách một đường ngự hoa viên