Sau khi tắm xong, thay đồ ngủ của Echizen Ryoma vào, sau đó đứng trước cửa phòng của cậu ấy.
Tôi đang phiền não suy nghĩ xem có nên đi vào hay không thì cửa được mở ra.“Hừm, cậu còn chưa ngủ à?” Tôi thấy mặt nóng ran, chắc là lại đỏ mặt rồi, thật ngại ngùng mà.“...À, tôi ngủ ngay đây.
Tôi đi ra đây tìm Karupin.” Tại sao lại giải thích với tôi? Đây là nhà của cậu ấy mà.“À đúng rồi, cậu ngủ trên giường hay dưới đất?” Cậu làm ơn chọn dưới đất đi, tôi muốn ngủ trên giường.“Cậu ngủ trên giường đi.” Nói xong thì cậu ấy đi ra khỏi phòng.“...” Cậu ấy đúng là quý ông lịch thiệp mà, biết tôi không thích ngủ dưới đất, nên nhường giường cho tôi.Sau đó tôi còn muốn đợi cậu ấy quay về để thương lượng chuyện sau khi vết thương cậu ấy lành, thì thi đấu với tôi một trận.
Nhưng đợi mãi chẳng thấy cậu ấy đâu cả, sau đó bất tri bất giác tôi đã chìm vào giấc ngủ.Buổi sáng thức dậy, tôi phát hiện mình đang nằm trên mặt đất, hơn nữa, tôi còn đang ôm tay của Ryoma.
Thật mất mặt mà, sao tôi lại bò xuống đất ngủ vậy? Cũng may cậu ấy chưa tỉnh, nếu không chẳng còn mặt mũi nữa rồi.
Tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn Ryoma nằm bên cạnh.
Sau đó phát hiện, cậu ấy không giống khi còn nhỏ.
Mặt mũi giảm bớt sự ưu nhã, nhưng lại đẹp trai hơn.“Hừ, cậu còn muốn nhìn tôi đến khi nào?” Cậu ấy tỉnh lúc nào thế?“Tôi…Tôi…Haiz…Haiz, ai nhìn cậu chứ, cậu giả bộ ngủ.” Có đánh chết tôi cũng không thừa nhận rằng tôi đang nhìn cậu ấy.“...Mada mada nade, cậu buông tôi ra được rồi đấy.” Muốn xỉu, hóa ra tôi vẫn còn ôm tay cậu ấy.
Tôi vội vàng buông tay ra, sau đó đứng dậy.“Sao tôi lại ngủ dưới đất vậy? Mặt tôi bây giờ đỏ bừng, tôi dám chắc là vậy.“Được rồi, ai mà biết cậu thế nào chứ, đêm