Bên ngoài cửa lớn của phủ Bách Lí, lão phu nhân, đại phu nhân, cùng với các vãn bối khác đều đang chờ ở trước cửa lớn phủ Bách Lí, vào lúc nhìn thấy Bách Lí Thu Thủy xuất hiện, đáy mắt đại phu nhân hiện lên tia chán ghét, nhưng khi nhìn đến nữ nhi dung mạo như tiên nữ của mình thì cảm giác không thoải mái đang ở trong lòng ngay sau đó liền biến mất.
Tiểu nghiệt chủng này đến thì đến, có mặt nàng ở đây, vừa hay có thể đem nữ nhi dung mạo đoan trang của mình có thêm phụ trợ giúp nó tăng thêm cấp bậc, huống chi...!Sau này nàng muốn khiến tiểu nghiệt chủng này tới trợ giúp nữ nhi của mình, nói không chừng lại không phải không thể.
Khóe môi đại phu nhân gợi lên ý cười lạnh độc ác.
Đích nữ tam phòng Bách Lí Vân Linh, nhìn thấy Bách Lí Thu Thủy tới, trong lòng nhất thời có chút khắc nghiệt mà cười, "Tam muội muội cũng tới à, bây giờ đã trễ thế này, ta còn tưởng rằng hôm nay ngươi sẽ không tới đâu."
"Nhị tỷ tỷ." Bách Lí Thu Thủy vờ như là không nghe ra giọng điệu chua ngoa trong câu nói kia mà nàng chỉ cười nhạt, "Hôm nay là ngày phụ thân trở về, ta phận làm nữ nhi sao có thể không tới nghênh đón phụ thân của mình, Thu Thủy tuy rằng không ở trong nhà nhiều năm, nhưng lão phu nhân cùng phụ thân, mẫu thân đã từng dạy bảo ta lễ nghĩa, ta đã sớm khắc sâu lời dạy bảo ấy trong tâm, ta không dám quên."
Nhất cử nhất động của nàng đều rất đoan trang, thong dong.
Nàng đáp lại lời của Bách Lí Vân Linh là ngữ khí tự nhiên hào phóng, nửa phần ngữ khí lỗ mãng đều không có.
Mọi thứ đều lọt vào mắt của lão phu nhân, lão phu nhân âm thầm gật đầu trong lòng.
Ở trong lòng bà nhịn không được lại xem con vợ lẽ tức là đứa cháu gái này chiếm thêm vài phần hảo cảm.
Tiếng nói chuyện chưa dứt thì từ nơi xa, một đoàn xe ngựa cũng đã lại gần mà phát ra tiếng lộc cộc, đợi đến lúc mọi âm thanh dừng hẳn thì từ trên xe ngựa có ba người đi xuống dưới, một người mặc quan bào sẫm sắc đỏ, khuôn mặt của một nam tử tuổi trung niên trông thật nho nhã, người đó chính là Binh Bộ Thượng Thư - Bách Lí Vu Đạo.
Mặt khác hai người kia, từ cách ăn mặc trên Bách Lí Thu Thủy nhìn thôi cũng có thể nhận ra được, xấp xỉ mấy năm trước người đi cùng Bách Lí Vu Đạo là thị lang Lưu lưu đại nhân, lần này cũng đã cùng ông ta đi đến Đồ Châu để xử lý thứ sử Đồ Châu tham ô là một án trung thư, một người khác nữa là một vị nam tử đầu tóc hoa râm, người còn lại là đi theo là thái y - Thạch thái y.
Mọi người hành lễ xong, Bách Lí Vu Đạo dừng tầm mắt ở trên người Bách Lí Thu Thủy, đáy mắt lộ ra một tia nghi hoặc, không đợi ông mở miệng dò hỏi thì Bách Lí Thu Thủy liền doanh doanh nhất bái, khom người hành lễ, "Nữ nhi Thu Thủy cung nghênh phụ thân hồi phủ."
Bách Lí Vu Đạo lúc này mới nhớ ra tám năm trước nữ nhi này bị đưa đến thôn trên để dưỡng bệnh, ông có chút tùy ý mà ừ một tiếng, căn bản là không quan tâm con vợ lẽ kia quay trở