“Hả?”
Lúc này, thậm chí Tiểu Đảo Cát Xuyên đã nổi sát tâm, tên khốn kia quả thật đang trêu đùa hắn ta, nhưng nếu hắn ta không nhịn được thì vụ đàm phán này khó mà thành công, đến lúc đó còn khó coi hơn.
“Bệ hạ, ngài đang nghiêm túc ư? Hiện tại đang ở trước mặt các đại thần của vương triều Bắc Lương đấy!”
Advertisement
Lãnh Thiên Minh cười lạnh, lại còn đem các đại thần ra để chống lại hắn, xem ra, ngươi không biết da mặt của ta dày cỡ nào rồi.
“Đương nhiên, vua không nói đùa”.
Tiểu Đảo Cát Xuyên cắn răng, hung hăng nói: “Được, ta gọi”.
Sau đó, hắn ta xoay người tìm kiếm.
“Xin hỏi vị nào là Quản Cùng đại nhân”.
Quản Cùng mếu máo, thoạt nhìn sắp khóc đến nơi rồi.
Hắn ta mới hai mươi mấy tuổi mà thôi, má nó, cái tên trước mặt cũng sắp 50 rồi đấy.
“Ngươi đừng kêu nha, ta mà có đứa con như ngươi, sợ là mẹ ta sẽ tức chết đấy”.
Tiểu Đảo Cát Xuyên hung tợn nhìn Quản Cùng, lại quay đầu nhìn Lãnh Thiên Minh.
Lãnh Thiên Minh không tỏ thái độ gì khác, thờ ơ ngồi đợi.
“Cha!”
Cuối cùng, Tiểu Đảo Cát Xuyên cũng gọi, khiến các bá quan văn võ nhịn không được cười ầm lên, đương nhiên, ngoại trừ Quản Cùng.
Hắn ta thật sự không cười nổi.
“Bệ hạ, ta đã gọi rồi!”
“Không được, cha ngươi không đáp thì không tính”.
Mặt Quản Cùng như đưa đám: “Đại Vương, ngài tha cho ta đi”.
Tiểu Đảo Cát Xuyên cũng đã hiểu rõ, hắn ta nhìn Quản Cùng và nói:
“Quản đại nhân, đây là ý của bệ