Đồng thời, nhiều lần xâm phạm sẽ khiến các nước xung quanh tức giận, vậy nên xem xét trên nhiều lợi ích đan xen với nhau, đề nghị tấn công hải quân Hung Nha Lợi của nữ hoàng Y Lệ Sa Bạch bị phủ quyết.
“Nữ hoàng bệ hạ, các nghị viên của nghị viện cũng là vì sự yên ổn của Đại Bất Liệt Điên chúng ta.
Đương nhiên, chúng thần sẽ đứng về phía người rồi”.
“Hừ, vì sự yên ổn của Đại Bất Liệt Điên sao! Ta thấy bọn chúng sợ lợi ích của mình bị tổn hại mà thôi.
Lẽ nào những gì ta làm không phải suy nghĩ cho tương lai của đất nước sao?”
Advertisement
“Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, lúc này không diệt trừ mối nguy hại tiềm tàng, lẽ nào đợi đến khi kẻ địch lớn mạnh rồi tới tiêu diệt chúng ta? Nếu tất cả mọi người đều chỉ nghĩ tới chút lợi ích nhỏ nhặt của bản thân, sao đất nước có thể lớn mạnh được? Đợi khi hải quân của đất nước ta bá chiếm vùng biển, muốn gì mà không có chứ?”
“Nhưng nữ hoàng bệ hạ, nghe nói Hung Nha Lợi đã bắt đầu bắt tay với Áo Địa Lợi, liên minh với các quốc gia xung quanh rồi, rất có khả năng bọn chúng sẽ tấn công Đại Bất Liệt Điên.
Chúng ta không thể không phòng”.
Y Sa Lệ Bạch tức giận: “Nực cười! Đại Bất Liệt Điên chúng ta chiếm giữ bốn đảo, muốn tấn công nước ta thì chỉ có thể dựa vào đường biển, vậy nên cho dù bọn chúng có bắt tay với nhau cũng vô dụng.
Chỉ cần chúng ta có được hải quân mạnh nhất là có thể diệt trừ mọi hậu hoạn, lẽ nào ta nói sai sao?”
Hoàng thân quốc thích đều không biết nói gì, bởi vì cô bé này nói không sai, ngươi có lợi hại cỡ nào cũng không tiến vào được, lực lượng có đông tới mấy cũng vô dụng.
Mấy vị thân vương đưa mắt nhìn nhau.
“Nữ hoàng bệ hạ, chúng