Mã Hoạ Đằng bỗng ngồi phịch xuống đất, khóc lớn, những người xung quanh, trong đó có cả Nữu Khắc Man đều ngơ ngác.
“Mặc kệ ngươi có biết ta không, ta biết ngươi là được.
Ta từng rất nhiều lần cùng ngươi nghiên cứu động cơ Nữu Khắc Man trong mơ.
Bây giờ vấn đề lớn nhất của động cơ Nữu Khắc Man là vấn đề công suất, cần gấp rút giải quyết.
Nếu không thể tận dụng tối đa nguồn năng lượng, vậy động cơ Nữu Khắc Man sẽ không thể thu nhỏ lại, khả năng vận dụng nó sẽ có giới hạn”.
Advertisement
Hai tên thị vệ đứng đằng sau Nữu Khắc Man thấy Mã Hoạ Đằng ăn nói lung tung một hồi, bắt đầu đề cao cảnh giác.
“Rốt cuộc ngươi là ai, dám tới đây làm loạn?”
Nói rồi, hai tên thị vệ chuẩn bị tống cổ Mã Hoạ Đằng đi.
“Đợi chút…”
Nữu Khắc Man lên tiếng.
Từ khi phát minh ra động cơ Nữu Khắc Man, luôn có một vấn đề rất lớn khiến hắn ta đau đầu, muốn cho bộ phát lực càng mạnh thì buộc phải làm cho phần động cơ càng lớn, đây đã trở thành điều rất khó giải quyết, bản thân hắn ta cũng ngày đêm suy xét nên xử lý như nào.
Vậy nhưng, chàng thanh niên này chỉ khóc lóc nói ra vài câu đã giúp hắn ta ngộ ra, đúng là tri kỷ mà.
Hai tên thị vệ dừng lại, quay đầu nhìn Nữu Khắc Man, thấy hắn ta vui mừng chạy tới bên cạnh Mã Hoạ Đằng, ôm chầm lấy hắn, nói lớn: “Tri kỷ… huynh đệ tốt của ta…”
Sau đó, Nữu Khắc Man bỗng bật khóc.
Những người đứng trước