“Nữ vương, Phù Tang của chúng ta cần những phụ nữ như ngài.
Nếu ngài mà đến quê hương ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều đàn ông khao khát được âu yếm ngài”.
“Nữ vương bệ hạ, hàng năm, Phù Tang chúng ta đều có cuộc thi bình chọn kỹ nữ đệ nhất, nếu ngài mà tham gia thì chắc chắn sẽ giành được vị trí hoa khôi, sau đó được tướng quân Đức Xuyên của chúng ta sủng hạnh…”
“Y Lệ Sa Bạch, ngươi làm nữ vương làm quái gì? Thanh xuân của phụ nữ là để hưởng thụ, tìm mười mấy người đàn ông, hàng đêm sênh ca, chẳng phải thích hơn à? Có muốn cùng ca ca thử một chút không? Đảm bảo khiến muội muội thoải mái…”
Advertisement
…
Khinh khí cầu dạo hết vòng này đến vòng khác quanh quảng trường, dưới sự ép buộc của Lãnh Hàn, Mã Họa Đằng liên tục hô to đủ loại ô ngôn uế ngữ, mặt hắn ngày càng đỏ rần.
Trên khinh khí cầu, Nữu Khắc Man cũng nhận ra được điều khác thường, nhưng lúc này hắn ta đã mất tự do.
Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị sỉ nhục đến như vậy, huống chi còn là trước mặt rất nhiều thân vương cùng các vị đức cao vọng trọng của viện khoa học.
Cuối cùng, nàng ta cũng không nhịn được nữa.
“Người Phù Tang vô sỉ, ta sẽ giết các ngươi!”
“Ôi chao! Ta sợ chết đi được, sao nữ vương phải giết ta? Ta đáng yêu như vậy, lại còn biết làm rất nhiều tư thế có độ khó cao nữa”.
Y Lệ Sa Bạch gần như sắp phát điên, nàng ta thét lên: “Người đâu, đợi bọn họ hạ xuống, ngoại trừ Nữu Khắc Man, xử tử toàn bộ cho ta.
Đặc biệt là tên họ Mã kia, ta muốn hắn sống không bằng chết”.
Nghe xong, Mã Họa Đằng không nhịn được chửi tục, má nó, ta chỉ phụ trách phiên dịch, liên quan gì ta.
“Y Lệ Sa Bạch, ta xxoo ngươi, mỗi ngày ta đều muốn xxoo ngươi, ngươi càng không muốn nghe thì ta càng phải nói, ngay cả mấy lão già bên cạnh ngươi