“Phù Tang… Phù Tang, Đức Xuyên Nhất Nam, ngươi dám trêu chọc ta, ta sẽ tiêu diệt nước của ngươi…”
Ở Phù Tang xa xôi, lúc này, Đức Xuyên Nhất Nam đang ngồi trong nhà xí.
Bỗng nhiên, hắn ta cảm thấy lạnh sống lưng, cả người thoáng run lên, sau đó liên tục hắt xì hơi.
“Má nó, ai đang mắng ta…”
Advertisement
…
Khinh khí cầu nhanh chóng bay ra biển, lúc này, Nữu Khắc Man đã bị dọa choáng váng.
“Tiểu Mã… các ngươi… điên rồi à? Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?”
“Nữu Khắc Man, ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta đang giúp ngươi đấy.
Một nhân tài như ngươi nên ra sức tạo phúc cho toàn bộ thế giới.
Phát minh của ngươi nên được ca tụng, chiến công của ngươi nên được công bố và tuyên dương trên khắp cả nước”.
Thế nhưng vì lợi ích bản thân, Y Lệ Sa Bạch lại nhốt ngươi lại.
Nghe nói vì để phòng ngừa tiết lộ cơ mật, đợi sau khi động cơ Nữu Khắc Man hoàn thiện, nàng ta sẽ xử tử ngươi đấy!”
“Điều này… điều này sao có thể chứ?”
“Sao không thể? Ngươi nghĩ kỹ lại đi, ngươi lập công lớn như vậy, nhưng có ai khen ngợi tiếng nào chưa, đám quý tộc trong viện khoa học có từng xem trọng ngươi không? Ngay cả cha mẹ của ngươi cũng chẳng có ai quan tâm!”
Vừa nhắc đến cha mẹ mình, Nữu Khắc Man liền khóc.
“Vậy sao các ngươi lại mang ta đi? Cha mẹ của ta phải làm sao bây giờ?”
“Yên tâm, chúng ta đã cho người đi đón cha mẹ ngươi, bọn họ sẽ cùng ngươi rời khỏi đây, đi đến một nơi mà ngươi có thể thỏa thích phát huy”.
Nghe thấy cha mẹ sẽ đi cùng mình, rốt cuộc Nữu Khắc Man cũng bình tĩnh trở lại.
Hắn ta bắt đầu nhớ lại khoảng thời gian ở trong viện khoa học, đúng là không có ai quan tâm đến hắn ta.
Hầu hết, những người trong viện khoa học đều tự cho mình là quý tộc thượng đẳng, còn hắn là dân đen, dù có thành tích lớn thế nào đi chăng nữa thì cũng không nhận được sự tôn trọng.
Hơn nữa, Tô Cách Lan vừa mới bị Đại Bất Liệt Điên chiếm lĩnh không