Biệt thự Mahler là một căn nhà vườn nổi tiếng ở bến Thượng Hải, mặt tường màu đỏ thẫm tôn lên tòa lầu chính đồ sộ rắn rỏi, mái nhà dốc đứng như hình dạng vỏ kiếm.
Nhưng cửa sổ hình vòm lại khiến khung cảnh nơi đây thơ mộng như trong cổ tích.
Lâm Cẩn kéo cánh tay Lục Dữ còn chưa đi đến cửa chính đấu củng (kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung) đỏ tươi thì đã bị cả nhóm phóng viên dọc theo con phố rầm rầm vây quanh đến mức nước không ngấm qua nổi, họ giơ cao camera, ‘tách tách’ liên hồi về phía biệt thự Mahler.
Giản Băng và Giản Khê hiện đang rất được chú ý ở bến Thượng Hải, chị gái đính hôn với con trai thị trưởng, em trai vinh dự nhận được chức hội trưởng thương hội Thượng Hải.
Dù báo chí trong hay ngoài nước đều đang khen, thậm chí còn đang xem họ như tòa nhà chị em (là tòa nhà HSBC và tòa nhà Hải quan) ở bến Thượng Hải.
Một bức ảnh cưới khổng lồ treo ở cửa ra vào, đôi vợ chồng với cử chỉ ngọt ngào và nụ cười rạng rỡ.
Bên cạnh được bố trí chỗ ký tên, vài bản đề tặng lời chúc phúc in thiếp vàng được đặt trên giá hoa hồng màu trắng sữa, gió mát phất qua, thỉnh thoảng thổi lật vài tờ chúc phúc.
Lâm Cẩn đặt bút đề vài câu thơ của Khuyết Yến Thù, lời lẽ phú quý dành cho người phú quý, tất nhiên rất thích hợp với hoàn cảnh sang trọng như vậy.
Cô ngước mắt cười nói với Lục Dữ: "Anh viết một câu tiếng Anh đi.”
Lục Dữ viết ngay dưới dòng chữ của cô câu: "Meeting you, fate and falling in love with you, out of my trol.
(Gặp được em là sự sắp đặt của số phận, còn yêu em là anh không kiềm lòng được.) "
Bước vào vườn hoa biệt thự, nam nữ phục vụ mặc đồng phục trắng đen, tay bưng ly chân dài chứa sâm panh đi qua đi lại, đội nhạc jazz trên thảm cỏ xanh đang diễn tấu khúc nhạc rộn rã.
Lâm Cẩn còn chưa nói được mấy câu với Lục Dữ, Giản Băng đã cho người gọi cô đi.
Chờ đến lúc cô quay lại thì đã thay trang phục phù dâu.
Váy lụa mỏng phất phới, bên trên đính nhiều đóa hoa và cánh bướm 3D dày đặc, làm nổi bật lên làn da trắng hơn tuyết và đường cong của Lâm Cẩn.
Cô xách váy di chuyển cả một vòng lớn trong vườn hoa mới tìm thấy Lục Dữ đang ở chỗ ký tên, anh đang cùng mấy bà già kết vòng đeo tay bằng hoa.
"Làm gì vậy?" Cô đập vào vai Lục Dữ.
Lục Dữ đứng lên, che giấu đi sự ngạc nhiên trong ánh mắt, yên lặng cầm vòng hoa trong tay đội lên đầu cô: "Đẹp không?"
"Xấu." Lâm Cẩn chu miệng, nhưng vẫn đưa tay lên đầu để giữ cho vòng hoa được chắc chắn hơn.
"Anh đã đan rất lâu đấy." Anh cười.
Lâm Cẩn vội vàng kéo anh trở lại, lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi.
Trên đường gặp được Giản Khê, đây là lần đầu tiên hai người gặp lại sau khi Lâm Cẩn tự mình đem trả nhẫn kim cương lại cho anh ta.
Giản Khê bình tĩnh như thường, gật đầu với Lục Dữ rồi móc từ trong túi áo ra tờ danh thiếp được in đẹp mắt đưa qua, nói: "Anh Lục, nếu muốn đổi nghề có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."
Lâm Cẩn biết đó là danh thiếp cá nhân Giản Khê luôn mang bên người, không dễ cho ai.
"Không cần phiền đến anh.
Anh ấy đã ứng tuyển vào làm nhân viên của Jardine Matheson rồi." Lâm Cẩn nhìn Giản Khê, cười mỉm nói.
Giản Khê nghe xong tỏ vẻ rất sửng sốt, yêu cầu tuyển dụng của Jardine Matheson trước nay đều rất cao, ngay cả những quý ngài quý cô du học về nước cũng rất kén chọn.
Nhưng trên mặt anh ta vẫn mỉm cười: "Anh quen biết Lý tổng của Jardine Matheson, trước nay ông ấy đều hạ mình cầu hiền tài, tất nhiên là một ông chủ tốt."
Lễ đính hôn bắt