Hoắc Lãng vô cùng thân thiện nở nụ cười:
"Tổng giám đốc Quý không cần phải như vậy, mau ngồi đi."
Vẻ mặt anh ôn hòa, giống như không để trong lòng Quý Tuấn Trì lúc trước giở thủ đoạn hèn hạ vừa khởi tố vừa tát nước bẩn. Lần này Quý Tuấn Trì tự mình đến đây, Hoắc Lãng thấy không cần phải để hắn chịu đòn nhận tội, lại càng không cần quỳ xuống cầu xin tha thứ. Mọi người ngồi xuống, giống như hợp tác thương mại. Mọi người bình tĩnh ôn hòa nói chuyện.
Quý Tuấn Trì thấp thỏm ngồi xuống, Hoắc Lãng đưa cho hắn một chai nước khoáng.
Hai người ngồi đối diện nhau. Quý Tuấn Trì quần áo gọn gàng lại khẩn trương thấp thỏm, Hoắc Lãng một thân hưu nhàn, lại bình tĩnh. Hoàn toàn đối lập.
Nhưng dù thế nào đi nữa, thì Hoắc Lãng cũng cho hắn ngồi xuống nói chuyện. Trong lòng Quý Tuấn Trì buông lỏng không ít. Ban đầu, thậm chí hắn đã chuẩn bị tinh thần để bị làm nhục các kiểu. Chuyện này ở trong giới cũng là chuyện bình thường. Ngày hôm qua có thể giẫm lên người này, không biết chừng ngày hôm sau phải quỳ xuống chân người đó. Nếu không biết kéo da mặt xuống thì làm sao có thể sống được trong giới này? Nhưng người chiếm ưu thế mà vẫn có thể khách khí lễ độ như Hoắc Lãng, trong vòng có thể khen ngợi một câu tu dưỡng tốt.
Nhưng nhìn hai bản hợp đồng trước mặt, Quý Tuấn Trì không khỏi nhíu mày. Hiện tại thời gian eo hẹp, hắn không dám chậm trễ. Nếu đối phương có điều kiện gì, với thái độ này của Hoắc Lăng, chỉ cần không quá đáng, hắn đều đồng ý chấp nhận.
Quý Tuấn Trì sắp xếp câu chữ, hỏi:
"Tổng giám đốc Hoắc, chiến lược tuyên truyền của trước đây không thích hợp, thực sự mạo phạm rất nhiều. Tôi nghĩ, bây giờ dư luận sôi sục như vậy, tất nhiên sẽ bị nghi ngờ. Nhưng kéo dài đối với cũng không tốt. Đám người trên mạng kia vẫn luôn như vậy, thảo luận nhiều, chuyện gì cũng có thể phun ra. Anh xem, nếu có thể, không bằng chúng ta cùng nhau đưa ra tuyên bố làm sáng tỏ một chút?"
Hoắc Lãng cười cười không nói gì.
Quý Tuấn Trì vội vàng nói:
"Lần này là do chúng tôi tuyên truyền không thích đáng, thành thật xin lỗi. Nếu như mang đến tổn thất cho , chúng tôi nhất định sẽ tận lực bù đắp."
Hoắc Lãng vân đạm phong khinh nói:
"Tổng giám đốc Quý nói quá lời. Chiến lược tuyên truyền, mọi người cũng đều dựa vào năng lực của chính mình, chúng ta đều hiểu.
Năm chữ "Bằng năng lực của chính mình" vừa được nói ra khiến cho Quý Tuấn Trì nhất thời rùng mình. Những lời nói này nghe chính trực thì là Hoắc Lãng rộng lượng, có thể hiểu những điều lúc trước mà Quý Tuấn Trì gây nên; ngược lại nghe .... Nếu mọi người dựa vào bản lĩnh của mình, anh ra tay thì tôi tuyên truyền trên Bamboo Video, đạp lên mặt anh. Đều là do anh đáng đời. Hiện tại cầu xin tôi tha thứ cũng vô dụng.
Ban đầu Quý Tuấn Trì vốn nhìn thái độ của Hoắc Lãng, còn tưởng rằng đối phương có thể tính tình tốt, sẽ không bỏ đá xuống giếng. Nhưng bây giờ nghe thấy giọng điệu này, liền biết đối phương hiểu rõ quy luật của giới giải trí này, không thèm để vào mắt mấy thủ đoạn nhỏ nhặt trước đây của hắn ta. Ngược lại làm cho hắn ta có chút không biết đối phương nông sâu bao nhiêu.
Quý Tuấn Trì cẩn thận nói:
"Ý của tổng giám đốc Hoắc là ..."
Hoắc Lãng nhìn hắn, lấy một trong hai bản hợp đồng ra, cười nói:
"Trước tiên nói về chuyện khởi tố đi. Biên kịch của đến bây giờ vẫn còn bị khởi tố. Hiện tại anh ta ủy thác cho tôi toàn quyền xử lý. Nếu như tổng giám đốc Quý nguyện ý, chỗ này của tôi, định ra một phần hiệp nghị hòa giải."
Quý Tuấn Trì nhận lấy, vội vàng nói:
"Tổng giám đốc Hoắc suy nghĩ thật chu đáo. Tất nhiên là phải hòa giải rồi."
Bởi vì dự án về sau lại biến thành Tinh Hoàn và Bác Nhã cùng đầu tư chế tác, Tinh Hoàn chịu trách nhiệm phát hành. Việc phân chia rất phức tạp cho nên Tinh Hoàn, Bác Nhã và Hướng Minh đã cùng nhau bỏ vốn thành lập một công ty con đặc biệt phụ trách chế tác . Công ty con này và Tinh Hoàn nối tiếp nhau chuyện phát hành. Công ty con này sẽ thu về toàn bộ tiền lời trong tương lai, quyết toán cân đối rõ ràng rồi mới phân chia cho người đầu tư.
Tất nhiên công ty con này chỉ là một cái vỏ trống rỗng. Người thực sự làm việc là Tinh Hoàn và Bác Nhã. Mặc dù Quý Tuấn Trì không phải là cổ đông của công ty con này, nhưng Quý Tuấn Trì là tổng giám đốc, cũng có một phiếu phủ quyết trong việc phân chia kinh phí. Sự sắp xếp này là một sự nhượng bộ vô hình của Tinh Hoàn đối với Hướng Minh và sức hút phòng vé của những người nổi tiếng, nhưng nó cũng bị Phương Chí Quốc kiềm chế ở mọi nơi.
Vụ khởi tố Tôn Hiểu Bác này cũng sử dụng tên của công ty con. Vì vậy Quý Tuấn Trì có thể làm chủ chuyện hòa giải này.
Hoắc Lãng từ tốn nói:
"Trong thỏa thuận hòa giải, ngoài các chi phí liên quan đến kiện tụng bao gồm phí luật sư, còn có phí tổn thất danh tiếng của ông Tôn Hiểu Bác và chi phí chuyển nhượng bản quyền của ."
Đối với hai mục đầu tiên, liên quan đến kiện tụng và mất danh tiếng, Quý Tuấn Trì có chút cạn lời. Trong giới này, ngoại trừ luật sư, rất ít người dùng những từ ngữ như thế này, chỉ cần nói bao nhiêu tiền là xong.
Nhưng chi phí cuối cùng, phí chuyển nhượng bản quyền của ... Mặc dù người như Quý Tuấn Trì cũng không khỏi đỏ mặt.
Thái độ của Hoắc Lãng càng lịch sự bao nhiêu thì Quý Tuấn Trì càng tỏ ra thô tục bấy nhiêu. Nội dung của rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có hắn mới là người rõ nhất. Lý Thư được Phương Chí Quốc khẩn cấp chuyển đến giúp đỡ. Hắn không phải thiên tài, thời gian gấp rút, phải hoàn thành trước kỳ nghỉ hè. Lý Thư làm sao có thể viết lại một kịch bản mới? Phải dùng kịch bản Tôn Hiểu Bác để lại.
Lúc trước ỷ vào có hai công ty lớn là Tinh Hoàn và Bác Nhã chống lưng, không có ai dám đắc tội, cho nên mới cắn ngược lại Tôn Hiểu Bác một ngụm. Hiện tại mọi việc đã thay đổi, bản thân phải đến cầu xin Hoắc Lãng, đối phương còn quang minh chính đại nói ra chuyện chuyển nhượng bản quyền, nói hòa giải là hòa giải. Dứt khoát không có chút dây dưa nào, đem tất cả mọi chuyện ra giải quyết cùng một lần luôn ... Phong cách làm việc này quả thật đường hoàng ngay thẳng, khiến cho Quý Tuấn Trì lần đầu tiên sinh ra cảm giác xấu hổ.
Vị tổng giám đốc Chiêm kia nói rất đúng, sáng sớm hôm nay nên đến tìm gặp vị tổng giám đốc Hoắc này. Những việc làm trước đó thật sự rất lãng phí thời gian. Dùng lời thoại trong phim mà nói chính là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Hoắc Lãng cười nói:
"Tôi nghĩ trên cơ sở thỏa thuận hòa giải này, lại thực hiện đề xuất của anh, đưa ra tuyên bố trước mặt công chúng, như vậy sẽ thuyết phục hơn."
Dù sao Quý Tuấn Trì cũng ở một phía, thái độ của Hoắc Lãng như vậy, hắn cũng không đọc kỹ bản hòa giải, còn vui vẻ nói:
"Tổng giám đốc Hoắc rất thoải mái, anh có thể cho tôi biết con số được không?"
Hoắc Lãng cười nhẹ, vươn tay lật trang hợp đồng liên quan đến số tiền. Quý Tuấn Trì nhìn xuống những con số chằng chịt trên giấy. Những con số và dấu phẩy khiến hắn choáng váng. Hắn dứt khoát nhìn con số cuối cùng. Cuối cùng trợn to hai mắt:
"Ba ... Là bốn trăm vạn?"
Hoắc Lãng sửa lại:
"Ba trăm chín mươi tám vạn bảy nghìn không trăm lẻ mười tệ năm hào." (3.987.010,5 tệ, tính ra tiền Việt là hơn 14 tỷ nha mấy bạn)
Biểu cảm của anh quá thản nhiên, khiến cho Quý Tuấn Trì khó lòng mắng đúng là công phu sư tử ngoạm.
Quý Tuấn Trì nhìn kỹ lại một lượt. Phí bản quyền là 280 vạn?! Nếu Tôn Hiểu Bác còn ở trong đoàn phim, ngoài tiền lương, kịch bản này nhiều nhất cũng chỉ cho anh ta 50 vạn! Đây cũng coi như đoàn phim lương thiện, Tôn Hiểu Bác có chút nổi tiếng! Đổi lại là Lý Thư, đưa cho hắn ta 13 vạn, Quý Tuấn Trì cảm thấy mình thật quá hào phóng! 280 vạn! Đm ... Quý Tuấn Trì suýt nữa phun ra một ngụm máu. Hóa ra Tôn Hiểu Bác tự tay xé kịch bản của mình trong buổi họp ngày hôm đó, còn tự kéo giá trị bản thân hắn ta lên gấp 5 6 lần nữa.
Nhưng khi nghĩ đến mục đích đến ngày hôm nay, tiêu số tiền này chính là giải pháp duy nhất để giải quyết tai họa ngầm đạo văn, Quý Tuấn Trì đành phải nuốt ngụm máu vào lại trong bụng.
Hắn tiếp tục nhìn. Phí tổn thất danh tiếng hơn mười mấy vạn. Được rồi, đây là một số tiền nhỏ không đáng nói. Ngoài ra còn có hơn một trăm vạn có lẻ có chẵn. Đm, còn có 5 hào lẻ. Cái quỷ quái gì đây? Không phải là hắn chưa đấu kiện, còn chưa mở tòa án hay sao. Trước đây bọ hắn khởi tố Tôn Hiểu Bác chủ yếu là lo lắng chuyện phát hành, cho rằng phí bồi thường không nhiều, phí kiện tụng cũng không thể bỏ ra nhiều như vậy!
Quý Tuấn Trì không nhịn được hỏi:
"Cái chín mươi sáu vạn bảy nghìn ... Được rồi, phí luật sư một trăm vạn???"
Hoắc Lãng nhẹ nhàng gật đầu:
"Tô Hiểu Bác đã giao toàn quyền cho tôi. Trong vụ kiện này, tôi rất hiểu rõ vụ kiện. Theo dõi diễn biến trên Weibo và khôi phục Weibo, đồng xử lý thỏa thuận trên Bamboo Video, phác thảo hợp đồng trên tay anh, tổng cộng mất 23 giờ. Dựa vào chi phí mà tôi định ra, mỗi giờ là 580 tệ 2 hào (580,2). Tính theo tỷ giá ngày hôm nay, tổng cộng là chín mươi sáu vạn bảy nghìn không trăm lẻ mười tệ năm hào (967.010,5)."
Quý Tuấn Trì thực sự cmn đại khai nhãn giới:
"580 tệ 2 hào?! Anh giống như minh tinh, thu phí theo giờ!"
Nhưng lời vừa nói ra, Quý Tuấn Trì liền thấy hối hận. Vốn dĩ hôm nay hắn đến cầu xin lòng thương xót để Hoắc Lãng, cho đối phương nhiều lợi ích cũng là hợp tình hợp lý ... Chủ yếu là do cái giá công phu sư tử mở miệng đòi giá như vậy, có chẵn có lẻ có năm hào, Quý Tuấn Trì ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp trường hợp này, không thể trách hắn nói như vậy được.
Hoắc Lãng cười nhạt, không phản bác.
Quý Tuấn Trì hít sâu một hơi:
"Tổng giám đốc Hoắc, hôm nay tôi tới đây là thành tâm muốn giải quyết vấn đề. Cái giá này của ngài ..."
Không đợi Quý Tuấn Trì trả giá, Hoắc Lãng liền cực kỳ thân trọng nói:
"Anh thấy phần nào không thích hợp? Phần nào không phù hợp, chúng ta có thể tạm thời gác lại, lần này chỉ giải quyết những phần phù hợp."
Gác lại? ... Còn chỉ hòa giải những phần thấy phù hợp? Ý là những phần gác lại sẽ không được hòa giải?
Nhất thời Quý Tuấn Trì cảm thấy nghẹn họng. Gác lại là sao?
Là không đồng ý bồi thường tổn thất danh dự, hay là không đồng ý quyền chuyển nhượng, hay không đồng ý phí tố tụng?
Tiền đền bù tổn thất danh dự không bao nhiêu, gác lại còn có ý nghĩa cái rắm gì nữa.
Không đồng ý với việc chuyển nhượng bản quyền, ĐM chính là tự đào hố chôn mình đúng không? Hiện tại miễn cưỡng hòa giải, chờ Tôn Hiểu Bác lại khởi kiện thêm lần nữa. Đây không phải là cái mông sẽ không bao giờ được lau sạch sao?
Không nói đến phí kiện tụng? .... Cái này, đm, rõ ràng là vì lợi ích cá nhân của Hoắc Lãng. Người ta nói họ phải bỏ ra 23 giờ "làm việc chăm chỉ", không được lợi lộc gì, còn muốn giải quyết chuyện này giải quyết ổn thỏa? Là muốn đến đây hòa giải hay là muốn đến đây kết thù?
Quý Tuấn Trì thực sự muốn phun ra một ngụm máu. Đm ... Ngay cả cái giá cũng không thể trả giá!
Hắn cúi đầu nhìn điện thoại di động. Lúc này đã là một giờ chiều, chỉ đành cắn răng:
"Tổng giám đốc Hoắc, vụ hòa giải này ... Được rồi, nhanh chóng kí kết đi."
Quý Tuấn Trì thật sự là lệ rơi đầy mặt, công phu sư tử ngoạm này, hắn không thể không mặc cả, còn tự dâng đến cửa cho người ta làm thịt ... Còn ĐM ủy khuất hơn so với việc khúm núm cúi đầu.
Hoắc Lãng cười nói:
"Tổng giám đốc Quý thật sự rất sảng khoái! Bây giờ chúng ta đã đạt được thỏa thuận trong vụ kiện."
Anh đặt hợp đồng đầu tiên sang một bên và đẩy qua hợp đồng thứ hai:
"Bây giờ chúng ta có thể thảo luận vấn đề của hai đoàn phim."
Quý Tuấn Trì nhìn bản hợp đồng thứ hai, ánh mắt có chút đờ đẫn. Cmn, lúc nãy vẫn chưa xong?
Hoắc Lãng chân thành nói:
"Tổng giám đốc Quý, vừa rồi chỉ là vụ kiện của Hiểu Bác. Đoàn phim là đoàn phim, mà Hiểu Bác là Hiểu Bác."
Nghe thì thấy thật sự rất có đạo lý ... Nếu như chuyện này không xảy ra trên đầu mình, Quý Tuấn Trì thật muốn vỗ tay tán thưởng Hoắc Lãng.
Hiện tại Quý Tuấn Trì cảm thấy hối hận, rất rất hối hận.
Nếu như hắn sớm biết Hoắc Lãng là nhân vật số một như vậy, hắn cách xa được bao nhiêu thì cách, tuyệt không dám trêu chọc.
Khóe miệng Quý Tuấn Trì co giật, cũng không nhìn hợp đồng:
"Tổng giám đốc Hoắc, ngài còn có cái gì thì nói ra một lần luôn đi."
Hoắc Lãng bình thản nói:
"Trước đó đã xin giấy phép công chiếu. Vì chuyện kiện tụng bản quyền của Hiểu Bác, tôi e rằng cần phải cung cấp thư rút đơn kiện và thư hòa giải mới được cấp phép công chiếu .... Điều này đã làm trễ nãi rất nhiều việc, đúng không?"
Nghĩ đến cách thức tính phí khiến người khác mở rộng tầm mắt của Hoắc Lãng, trong lòng Quý Tuấn Trì không khỏi rung lên chuông cảnh báo, vội vàng ngắt lời:
"Tổng giám đốc Hoắc, anh cũng biết quy tắc của giới giải trí này. Nói trắng ra là cho dù được cấp phép công chiếu, cũng sẽ không thể được chiếu liền trong mấy ngày này. Không thể nói