Hoắc Lãng đưa bản hợp đồng đã ký cho Tôn Hiểu Bác. Tôn Hiểu Bác nhận hợp đồng, hai tay run lên vì phấn khích:
"A a a a a Lão Hoắc! Tôi thật sự không có nhìn lầm người! Quả nhiên tâm tư của cậu đủ đen tối! Tôi, tôi, tôi sau này nhất định sẽ cùng cậu lăn lộn trong giới giải trí này!"
Hai trăm tám mươi vạn, quả thực là cái giá cao nhất từ Tôn Hiểu Bác bán kịch bản từ trước đến nay. Ngay cả Lâu Vũ đứng bên cạnh cũng rất kích động:
"Sau này Hiểu Bác sẽ càng viết nhiều kịch bản hay hơn! Phải cầm về nhiều hơn hai trăm tám mươi tệ!"
Không phải hai người bọn họ chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. Thật ra trong giới giải trí này bọn họ đã gặp rất nhiều chuyện phiền lòng. Ai cũng đều bị thua thiệt, có người kìm nén nuốt xuống, cũng có người không để ý hậu quả xé rách da mặt ... Nhưng xử lý như Hoắc Lãng thuận tay vơ vét lợi ích hoàn toàn không đắc tội người khác, cũng không để lại phiền phức về sau, thật sự là sảng khoái! Quá hợp khẩu vị!
Tôn Hiểu Bác hưng phấn gật đầu:
"Lão Lâu, cũng là do phim của cậu quay rồi cắt ghép rất tốt, đưa lên Bamboo Video mới ép họ Quý kia cúi đầu được! Tô Tô và chị Phương cũng diễn rất tốt .... Mọi người đều bận rộn giúp đỡ. Nói đi! Mọi người muốn quà gì! Tôi mời khách!"
Lâu Vũ còn chưa lên tiếng, hai mắt Nhan Tô Tô đã phát sáng rồi.
Hoắc Lãng bình tĩnh nói:
"Không phải hai trăm tám mươi vạn, là một trăm tám mươi ba vạn. Thuế thu nhập cá nhân và phí ủy thác tôi đại diện còn chưa trừ."
Tôn Hiểu Bác: ==
Mọi người: ...
Tỉnh táo lại một chút, Tôn Hiểu Bác vẫn còn rất vui vẻ:
"Không sao! Mọi người muốn cái gì, tôi còn mua! Không phải lão Lâu muốn đổi một ống kính tốt hơn sao? Tô Tô, cô thường muốn ăn hay chơi cái gì? Chị Phương, em có nên mua cho chị một chiếc túi xịn không?"
Không phải vì đột nhiên có tiền mà Tôn Hiểu Bác phung phí. Trong lòng biết rõ lần này bản quyền được trả phí cao như vậy là nhờ toàn bộ mọi người trong đoàn phim giúp đỡ. Có điều bởi vì đối phương kiện hắn cho nên hắn mới được cái giá bản quyền cao như vậy. Hai trăm tám mươi vạn, được rồi, một trăm tám mươi ba vạn cũng không phải hoàn toàn là công lao viết kịch bản của hắn. Mua quà tặng cho mọi người là điều nên làm.
Về phần Hoắc Lãng ... Tuy rằng đóng góp nhiều nhất, nhưng cậu ta cũng đã lấy ra một phần từ Quý Tuấn Trì và của hắn. Hơn nữa cậu ta rất có tiền nha, vì vậy Tôn Tiểu Ba quả quyết nói:
"Ngoại trừ Lão Hoắc, không tính cậu ta."
Lâu Vũ cười hắc hắc, cũng không khách khí, báo kích cỡ ống kính. Tôn Hiểu Bác hào sảng viết lại.
Bùi Phương bất đắc dĩ nói:
"Chị đây cảm ơn nha, chiết khấu đi."
Tôn Hiểu Bác liếc mắt nhìn, không nghĩ chị Phương là người như vậy.
"Vậy em sẽ gửi cho chị một hồng bao lớn nha. Dù sao nó cũng là một cái túi nha, hehe."
Nhan Tô Tô mở giỏ hàng ra, cao hứng giơ điện thoại lên:
"Anh Tôn, anh xem anh có thể mua được không?"
Liếc nhìn vào giỏ hàng, Tôn Hiểu Bác hào phóng xua tay:
"Cái gì mà có thể hay không, mua hết giỏ hàng cho anh!"
Nhan Tô Tô mở to hai mắt, trong đôi mắt xinh đẹp gần như chứa đầy những ngôi sao lấp lánh:
"Oa!!"
Hoắc Lãng liếc nhìn Tôn Hiểu Bác, thản nhiên nói:
"Tôi khuyên cậu nên cẩn thận."
Tôn Hiểu Bác bình tĩnh nhìn lại, cái giỏ hàng quái quỷ gì đây?! Tiểu chuột bạch, thuốc thử PCR ... Tổng cộng lên đến trăm vạn. Hắn muốn lật bàn: Không phải, mấy năm nay ngay cả tài liệu thử nghiệm cũng tham gia vào thương mại điện tử? Nhà nước cũng không thèm đếm xỉa đến? May mắn là lúc nãy hắn hỏi Nhan Tô Tô muốn ăn gì muốn chơi gì ... Đáng lẽ phải nghĩ từ trước Nhan Tô Tô muốn mua gì nữa!!!
Tôn Hiểu Bác quyết định rất nhanh:
"Tô Tô, tôi cũng gửi cho cô một hồng bao nha."
Nhan Tô Tô đặt điện thoại xuống, có chút nuối tiếc, nhưng vẫn rất thỏa mãn:
"Cảm ơn anh Tôn."
Cô siết chặt nắm tay nhỏ nhắn, nhắc nhở bản thân rằng việc kiếm tiền vẫn phải dựa vào chính mình. Nhan Tô Tô! Đừng sợ, sắp có thù lao đóng phim rồi!
Lâu Vũ đang xem qua các thông số của ống kính và thảo luận với Tôn Tiểu Long về việc có thể sử dụng ống kính mới hay không. Nhan Tô Tô thì đang hỏi Hoắc Lãng thù lao đóng phim của côi sẽ là bao nhiêu. Cô dự định xem xem có thể không cần phải chiết khấu ....
Bùi Phương nhìn căn phòng đang ngập tràn không khí vui mừng, rốt cuộc không nhịn nổi nói:
"Ta nói này, không phải mọi người đã quên là còn có chuyện gì nữa sao??"
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt mù mờ không hiểu.
Bùi Phương ôm trán, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Buổi công chiếu tối nay!"
Cô ấy trừng mắt nhìn Hoắc Lãng:
"Hoắc thiếu, cậu kéo Tô Tô lên thảm đỏ! Còn đi cùng nữ chính của !"
Tôn Hiểu Bác "A a" hai tiếng, vỗ ót một cái, sau đó hăng hái bừng bừng nói:
"Tô Tô, để tôi tặng cho cô một bộ lễ phục đi!"
Ngày thường Nhan Tô Tô hay mặc áo phông quần jean, trang phục kín đó, chắc chắn là không có mấy bộ lễ phục đi trên thảm đỏ này.
Hoắc Lãng lại liếc nhìn Tôn Hiểu Bác:
"Mặc lần này thì không thể mặc lại lần nữa. Để cô ấy treo bộ đồ trong ký túc xá? Mỗi quý còn phải tốn một khoản bảo quản?"
Nhan Tô Tô vừa nghe liền vội vàng lắc đầu, kiên định nói:
"Anh Tôn, tôi chỉ muốn chiết khấu!"
Tôn Hiểu Bác: ... Được rồi.
Cuối cùng hắn cũng đã nhìn ra cô gái này chỉ một lòng muốn mua tài liệu thí nghiệm.
Bùi Phương đỡ trán: Đám thẳng nam cho dù lăn lộn trong giới giải trí cũng giống như Nhan Tô Tô. Tất cả đều là người tay ngang, căn bản không biết nữ minh tinh đi trên thảm đỏ chính là cuộc chiến khốc liệt nhất trong giới giải trí ... Đám người này không giúp được gì cả, không thể trông cậy vào chút nào!
Nhìn Hoắc Lãng - Người đã giành được cơ hội này cho Nhan Tô Tô, Bùi Phương cũng ghét bỏ: Hoắc thiếu cũng vậy!
Bùi Phương hít sâu một hơi, bắt đầu phổ cập kiến thức cho bọn họ:
"Trận chiến thảm đỏ, dựa theo cấp bậc thảm đỏ, tạo hình của các nữ minh tinh đều phải được chuẩn bị cả tháng, phong cách, lễ phục, trang điểm, điều chỉnh trạng thái, top thảm đỏ ... Việc ăn kiêng phải diễn ra trong vài tuần, phẫu thuật thẩm mỹ, chăm sóc da toàn diện đều là chuyện bình thường. Hiện tại còn mấy tiếng nữa là đến giờ đi thảm đỏ? Tô Tô vẫn chưa bắt đầu chuẩn bị gì cả!!!!"
Nói xong lời cuối cùng, Bùi Phương hét lên, đám người này rốt cuộc có biết tính chất nghiêm trọng của sự việc không!!!!!
Lâu Vũ khó hiểu:
"Đây không phải chỉ là buổi công chiếu thôi sao? Cũng không phải là ba buổi liên hoan phim lớn*, bốn buổi dạ tiệc từ thiện lớn* ..."
*Ba buổi liên hoan phim lớn: Bao gồm Giải thưởng điện ảnh Hồng Kông, Giải Kim Kê và Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải.
Bùi Phương liếc mắt xem thường nhìn Lâu Vũ. Lâu Vũ chuyên gia làm phim, nhưng cậu ta thực sự giỏi trong việc im lặng giết người. Cô thực sự không nhịn được:
"Đây là lần đầu tiên Tô Tô đi thảm đỏ, lại còn đi cùng với nữ chính trong buổi công chiếu ! Cậu đã xem qua đội ngũ bên chưa? Để thổi phồng Hướng Hàm Tinh, Hướng Minh phải ra mặt. Không nói đến những siêu sao đã từng hợp tác qua, ngay cả tiền bối, tiền nhiệm trước đây hắn cũng mời đến! Đây hoàn toàn không phải là thảm đỏ của buổi công chiếu, mà là một màn tàn sát quy mô lớn!
Tin hay không thì tùy. Hướng Hàm Tinh bởi vì chuẩn bị cho buổi công chiếu này ... ít nhất ... Phải chuẩn bị ba tháng! Còn phải để Hướng Minh liên lụy người khác cho cô ta một bậc thang! Tô Tô sao? Tô Tô muốn cùng bước lên thảm đỏ với cô ấy! Các phương tiện truyền thông bên dưới thu tiền từ ! Ngoài ra, trên thảm đỏ, người khác sẽ nghĩ gì về Tô Tô? Loại chuyện này nếu làm không tốt sẽ dẫn lửa đến thiêu thân! Tô Tô tay không tấc sắt, còn phải chiến đấu trên bãi chiến trường đầy bom mìn. Mấy người có biết không?!"
Weibo đã sớm bùng