Tại núi Diệu Mộc nơi ở của tiên nhân Cóc…
Một con cóc khổng lồ ngồi trên vương tọa, hai bên của hắn chính là hai con cóc nhỏ hơn một cóc cái và một cóc đực. Cả ba con cóc đều mặc một thân quần áo. Đứng ở phía dưới là một nam và một nữ. Người nam nhân hơn hai mươi tuổi, khá to con, với tóc gai nhọn màu trắng dài cột thành đuôi ngựa, hai lọn tóc dài hai bên. Hai đường màu đỏ săm lên kéo dài từ mắt xuống. Hắn mặc một bộ kimono màu xanh rêu và một áo khoác ngoài màu đỏ.
Người thiếu nữ cũng ngoài hai mươi khá cao, da trắng với đôi mắt màu nâu sáng và tóc vàng. Mái tóc dài đến tận thắt lưng, hai nọn tóc ôm lấy cả khuôn mặt. Bên ngoài mặc một bộ áo khoác màu xanh. Bên trong mặc một chiếc áo kimono với vải bằng kaki, thắt lưng to bản xanh ôm trọn lấy chiếc eo thon thả. Bộ ngực lớn do chiếc áo trễ xuống khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng muốn điên cuồng. Trên bàn chân trắng nõn cùng với bàn tay trắng nõn là những chiếc móng tay, móng chân được sơn màu đỏ giống như một viên ngọc xinh đẹp.
Người thanh niên chăm chú nhìn về phía con cóc khổng lồ tò mò hỏi: “Đại nhân, ta đã đem theo Tsunade đến rồi! Nghe nói ngài mới nhìn thấy lời tiên tri mới… muốn ta mang theo cả Tsunade đến đây. Chẳng lẽ lời tiên tri này liên quan gì tới Tsunade sao?” Nói xong hắn tò mò quay sang nhìn về phía Tsunade đang đứng ở bên cạnh mình.
Từ miệng của con cóc khổng lồ vang lê âm thanh có chút hơi ồm ồm: “Cảm ơn ngươi, Jiraiya bé nhỏ đã mang đến công chúa của tộc Senju tới nơi này?”
Đôi mắt xinh đẹp của Tsunade hơi chớp lại, nàng cũng cực kỳ tò mò nhìn về phía con cóc khổng lồ mở miệng hỏi: “Ngài chính là Cáp trưởng lão của núi Diệu Mộc? Ta đã từng được nghe Jiraiya nói về ngài?” Trong giọng nói của Tsunade bình thản có chăng chỉ là thêm chút tò mò đối với lần tiên đoán này mà thôi.
“Đúng vậy!” Con cóc khổng lồ chỉ bình thản trả lời. Ngay sau đó hắn ồm ồm đáp lại Tsunade nói: “Ta nhìn thấy được một chút tương lại. Tương lai này đã thay đổi hoàn toàn. Mà tương lai này có lẽ liên quan rất lớn tới người kia?”
Nghe được lời này thì Jiraiya kinh ngạc tò mò hỏi: “Ngài tiên nhân Cóc, ngài chẳng lẽ nói đến đứa con của tiên tri?”
Đầu của con cóc khổng lồ lắc lắc, hắn bình thản đáp lại: “Không phải? Không liên quan tới đứa con của số mệnh mà là một lời tiên tri khác?”
“Lời này có liên quan tới tôi sao?” Bất chợt Tsunade ngay lập tức mở miệng tò mò hỏi.
Đầu của con cóc khổng lồ gật xuống, hắn tiếp tục mở miệng nhìn về phía Tsunade: “Tương lai mà ta thấy đó là một đám mây mờ mịt không rõ. Tuy nhiên ta đã nhìn thấy được một số thứ. Sự xuất hiện của hắn sẽ đưa thế giới này tới một tương lai không biết? Sự tồn tại của hắn chính là dị số của thế giới này. Có lẽ tương lai đã không còn cần sự tồn tại đứa con của số mệnh. Chồng của công chúa tộc Senju đồng thời cũng là học trò của nàng sẽ đưa thế giới này tới một hướng đi mới… Hắn có lẽ sẽ đem tới sự tân sinh cho thế giới này… cũng có lẽ là sự hủy diệt…”
“Cái gì?” Nghe được lời này thì Jiraiya há hốc miệng lên, con mắt mở lớn kinh hãi nhìn về phía con cóc khổng lồ. Ngay cả Tsunade cũng phải ngạc nhiên bởi lời tiên tri này. Jiraiya ngay lập tức hét lớn: “Tiên nhân Cóc, những lời này là sao?”
Nói xong những lời này thì con cóc khổng lồ ngay lập tức ngây ra ngủ, miệng phát ra tiếng ngáy khò khò. Vẫn ngồi bên cạnh con cóc khổng lồ thì con cóc cái mở miệng lên nói: “Jiraiya bé nhỏ, chẳng lẽ ngươi vẫn chưa rõ?”
Ngồi một bên khác của con cóc khổng lồ là một con cóc đực mở miệng nói: “Tiên nhân Cóc dự đoán học trò của công chúa Senju đồng thời cũng là chồng của nàng sẽ đưa thế giới này tới một hướng đi mới. Chúng ta chỉ cần biết như vậy là được!”
Ngồi bên cạnh con cóc khổng lồ, con cóc cái nói: “Cha của mấy đứa nhỏ nói đúng, chỉ cần tìm được học trò của cô bé này là được!” Nói tới đây thì con cóc cái nhìn về phía Tsunade mở miệng nói.
Con cóc đức đáp lại lời của con cóc cái: “Mẹ của mấy đứa nhỏ, hình như Tsunade bé nhỏ vẫn chưa thu học trò a!”
“Cha của mấy đứa trẻ…” con cóc cái quay sang nhìn về phía con cóc đực mở miệng nói: “Đúng là Tsunade bé nhỏ chưa có nhận học trò…”
Nghe được hai con cóc trò chuyện thì khóe miệng Jiraiya liên tục giật giật dường như đang nhớ đến cái gì đó.
Vài tuần đã qua, Akira lại ngồi trên đỉnh cao nhất của mỏm đá hướng về phía mặt trời mới mọc lên tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Khi mặt trời lên cao dần thì đôi mắt Akira nhẹ nhàng nhắm lại, một tia ánh sáng màu tím từ mắt hắn bắn ra. Khóe miệng Akira hơi nhếch lên, thấy trời đã sáng thì hai tay của hắn liên tục kết vài cái ấn đồng thời quát lớn: “Ảnh phân thân!”
Một người nhân bản do chakra tạo thành mang theo hơn chín thành chakra xuất hiện trước mặt Akira. Akira cười khổ mở miệng nhìn về phía người phân thân nói: “Lần này tới lớp tu luyện thuật y nhẫn phải nhờ vào ngươi rồi!”
Ảnh phân thân Akira mở miệng nói: “Được rồi việc này để ta. Ngươi ngồi tập trung khôi phục chakra đi!” Nói đến đây ảnh phân thân phòng về phía bệnh viện lớn nhất của làng Lá/
Nhìn thấy ảnh phân thân rời đi thì khóe miệng của Akira xuất hiện một nụ cười bình thản: “Ảnh phân thân do tên Minato dạy thật sự có ích!”
Ảnh phân thân chính là một lương lớn sử dụng chakra do chính bản thân mình tạo ra. Ảnh phân thân có thể suy nghĩ hoạt động giống y hệt mình không khác chút nào. Đồng thời khi ảnh phân thân tiêu biến thì toàn bộ hoạt động cùng cảm ngộ của ảnh phân thân đều sẽ truyền lại bản thể. Tuy nhiên nhược diểm của nó là những mệt mỏi của ảnh phân thân cũng sẽ truyền lại cho bản thể. Nếu dùng hai ảnh phân thân thì tốc độ tu luyện sẽ gấp ba lần, ba ảnh phân thân bốn lần, đây là tính cả chủ thể. Tuy nhiên mệt mỏi về mặt tinh thần cũng tăng theo số lần này.
Thời gian tồn tại của ảnh phân thân tùy thuộc vào lượng chakra mà Akira đưa cho phân thân. Vừa rồi Akira đưa hơn chín thành chakra cho ảnh phân thân hiện giờ lượng chakra của hắn gần như cạn kiệt. Tuy nhiên chân khí của trường sinh quyết nhanh chóng vận chuyển đem toàn bộ cơ thể hắn điều chỉnh thật tốt. Sau khoảng hơn một giờ đồng hồ thì thân thể của hắn hoàn toàn khang phục.
Khóe miệng Akira liên tục giật giật nói: “Thật là đói a!”
…
Bàn tay Akira liên tục đánh ra, trong không khí phát ra tiếng ba, ba, ba… cực kỳ mạnh mẽ. Khi quyền của hắn thử đánh lên một tảng đá thì cả tảng đá ầm ầm nổ tung. Thân thể của hắn quả thực có vài phần bá đạo. Sau khi luyện quyền xong một bài thì Akira ngẫm nghĩ: “Thế giới này, thức ăn không chứa quá nhiều tạp chất lên thân thể hấp thu khá tốt. Không biết trước mười năm tuổi ta có hay không bước vào trạng thái âm kính và hóa kính đây. Nếu bước vào trạng thái này nhất định lượng chakra sẽ tăng mạnh. Nếu bước vào âm kính và minh kính thì lúc đó toàn bộ huyệt đạo được đả thông trường sinh quyết không cần tu luyện trực tiếp bước vào bước tiếp theo. Chân khí chuyển thành tiên thiên chân khí. Đến lúc đó mình có thể hóa lỏng chân khí thành chân nguyên rồi”
“Phi lôi thần thuật của cái tên Minato này thật sự khó luyện. Sau này thời gian rảnh rỗi luyện đi. Mặc dù nguyên tắc cực kỳ dễ hiểu là nghịch chuyển của thuật thông linh nhưng thật sự quá mất thời gian vào việc tu luyện rồi. Hiện giờ mình cũng không cần vội vàng chỉ cần chờ đến mười sáu tuổi đến lúc đó lượng chakra nhiều thì tu luyện một thể. Khi đó trường sinh quyết đạt đến trúc cơ, chân khí dịch hóa thành chân nguyên tốc độ khôi phục của mình cực kỳ khủng bố. Đến lúc đó lo lắng gì không có chakra để học được nhiều thứ.”
“Ai…” Đột nhiên Akira quát lạnh một tiếng. Ngón tay của hắn chỉ thẳng về phía một cái cây khá là lớn.
Phanh!
Cả cái cây lớn bị đánh ra một lổ cực lớn kèm theo đó là một tiếng hét sợ hãi: “A…” Ánh mắt của Akira nhìn về phía trước thì thấy một cô bé hơn bốn tuổi mặc một thân quần áo màu xanh nhạt. Nàng kinh hãi giật mình ngã lùi lại phía sau. Cả cái mông rơi bịch xuống đất.
“Kurenai, sao lại là em!?” Akira thấy hình dáng cô bé hơn bốn tuổi đánh yêu này vội vã phóng mình đi tới. Hắn cười khổ vươn bàn tay ra đưa lên kéo tay của cô bé.
Cô bé vội vàng đứng dậy, bàn tay vươn ra vuỗi vuỗi bụi bẩn trên thân thể của mình. Khóe miệng Akira liên tục giật giật, hắn cười khổ nhìn về phía Kurenai tò mò hỏi: “Tại sao em lại tới đây? Vừa rồi có biết nguy hiểm lắm không hả?” Phía dưới đất còn dính một đoạn tóc của cô bé do cực phong chỉ bắn ra.
Khuôn mặt của cô bé trong lúc này còn tái mét, nàng nhìn về phía Akira sau đó hơi cúi đầu khe khẽ lẩm bẩm nói: “Em xin lỗi! Em có chút tò mò tại sao sáng sớm ra anh đã rời nhà đi tới nơi này mà thôi!”
Bàn tay Akira vươn ra vuốt nhẹ đầu cô bé, hắn cười khổ một tiếng nói: “Thật sự xin lỗi a! Đã làm em sợ…” hắn chần chờ một chút sau đó lên tiếng hỏi: “Đúng rồi, Kurenai, em đã hơn bốn tuổi rồi nhỉ bắt đầu nên tới trường học Ninja mới phải?”
Cô bé tên Kurenai suy nghĩ một chút sau đó gật đầu nói: ”Cha em nói em sẽ còn nhỏ chưa cần thiết phải đến trường học Ninja!”
“Ha, vậy sao?” Akira nhẹ cười một chút. Ngón tay hắn gãi gãi sống mũi của mình. Hắn đột nhiên suy nghĩ gì đó thì hắn mới mở miệng hỏi cô bé: “Kurenai, em có muốn trở thành một Ninja vĩ đại như cha của em, (thượng nhẫn) jounin ngài Yuuhi Shinku hay không?” Hắn cười cực kỳ thân thiện nhìn về phía cô bé.
Yuuhi Kurenai hơi rơi vào trầm tư, tại ngay sau đó trên mặt cô bé xuất hiện mộ nụ cười ngây thơ: “em muốn trở thành một ninja vĩ đại giống như cha em!”
Nghe thấy vậy Akira mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu nói: “Được rồi! Vậy thì anh sẽ dạy em tu luyện chakra!” Akira hơi mím môi sau đó ngẫm nghĩ trong lòng một chút. Cô bé này quả thực đáng yêu sau này tuyệt đối sẽ là một mỹ nhân bại hoại đến lúc đó cũng là lúc mình nên thu quả chín a. Tuy nhiên kiểu nuôi dưỡng này tính nguy hiểm cũng khá cao.
Hiện giờ Akira cũng không biết mình có thể trở về thế giới cũ hay không tuy nhiên hắn không muốn Đường môn thất truyền. Mặc dù hắn hiện giờ không có tu luyện công pháp củ Đường môn là Huyền thiên công nữa nhưng hắn không muốn công pháp thất truyền chút nào. Sau khi ngẫm nghĩ kỹ một chút thì Akira quyết định dạy cho cô bé này nội gia quyền trước.
Ngồi trên một thảm cỏ, Akira mỉm cười nhìn về phía cô bé Kurenai đáng yêu trước mắt. Hắn mở miệng nói: “Chakra là gì? Chakra là một dạng năng lượng do hai loại năng lượng tạo nên gồm tinh thần lực cùng với thể lực. Nó là một năng lượng do não bộ tạo ra cùng với hơn 130 triệu tế bào trong cơ thể tạo ra. Đơn giản một chút…” Akira dùng một ngón tay chỉ đầu mình một ngón tay chỉ về phía thân thể của mình nói: “Nó là tổng hợp năng lượng do hai nơi này sinh ra gồm đầu và thân thể!”
Đôi mắt của Yuuhi Kurenai tò mò nhìn về phía Akira. Akira mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Được rồi, Yuuhi Kurenai, em nhắc lại cho anh biết chakra là gì?”
Yuuhi Kurenai chần chừ một chút sau đó nói: “Chakra là do hai loại năng lượng tạo ra bởi tình thần lực cùng thể lực. Nó là một loại năng lượng do não và thân thể tạo ra…”
“Tốt!” Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống. Hắn mỉm cười lên tiếng tò mò hỏi: “Vậy Yuuhi Kurenai, em có biết làm sao để một người có thể tăng lượng chakra của mình lên không?” Cô bé lắc lắc đầu. Akira bình thản tiếp tục mở miệng nói: “Có hai cách chính để tăng lượng chakra của cơ thể. Thứ nhất đó chính là rèn luyện chakra đem chakra tiêu hao hết sau đó