Ánh mắt của Akira nhìn qua cửa xổ thấy được người nam nhân mang theo một cây đèn bước lên phòng. Vừa đi người đó vừa nói: “Kurenai-chan, sau này con sẽ ở phòng này!”
Akira thấy được hai bóng đen hiện rõ lên cửa xổ, đồng thời hắn nghe được âm thanh be bé của Kurenai phát ra: “Vâng!”
“Xoạt!”
Cảnh cửa xổ màu trắng được mở ra ngoài. Akira thấy được cô bé Kurenai đang đứng ở trên một cái bàn đem cánh cửa mở ra. Thấy được Akira đang đứng ở trước cửa xổ nhìn mình thì khuôn mặt của cô bé xuất hiện một nụ cười. Không biết lúc nào thì trên mái tóc của cô bé đã cài một đóa hoa giấy do chính Akira gập. Bàn tay Akira đưa lên vẫy vẫy thì cô bé cũng mỉm cười vẫy vẫy hắn.
Vị thanh niên dưới ba mươi tuổi Yuuhi Shinku đang bê mấy món đồ chăn nệm vào nơi này, miệng liên tục mở miệng dặn dò Yuuhi Kurenai bất chợt ánh mắt của vị thanh niên này nhìn ra ngoài sau đó có vài phần ngạc nhiên nói: “Ô, là cháu sao Akira!?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười mở miệng nói: “Chú Shinku. Xem ra sau này chúng ta là hàng xóm rồi. Hy vọng chú sẽ chiếu cố nhiều hơn!”
Trên khuôn mặt gầy gò của vị thanh niên kia xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng nói: “Akira, cháu thật khách khí! Sau này Kurenai nhà chú cũng cần cháu chiếu cố nhiều hơn”
Đầu Akira nhẹ nhàng cúi xuống gật đầu mỉm cười nhìn về phía bé gái Yuuhi Kurenai nói: “Vâng!”
Ánh sáng bình minh chiếu lên trên làng Lá chiếu rọi lên ba chiếc bức tượng tạc khuôn mặt Hokage tại trên vách đá. Một cậu bé ngồi lẳng lặng ở trên cao, ánh mắt hắn nhìn thẳng về phía mặt trời. Đôi mắt hắn lóe ra màu tím nhàn nhạt. Sau khi mặt trời lên cao thì hai mắt cậu bé nhắm lại, miệng thở ra một hơi trọc khí. Hắn mở ra đôi mắt, đôi mắt lóe ra một chút ánh sáng màu tím đồng thời xuất hiện tám cái câu ngọc. Chỉ trong tích tắc câu ngọc biến mất, đồng tử lại trở lại bình thường.
Đôi môi cậu bé hơi mím lại, ngay sau đó mở miệng nói: “Nhanh tới chỗ nữ lão sư Tsunade thôi!” Một lượng lớn chakra tập trung vào trên chân của Akira, thân mình Akira vọt nhanh giống như gió. Ánh mắt hắn liếc về phía bụi cây, theo lý hướng mà người giám sát nhìn là đằng sau lưng hắn, có lẽ người này sẽ không phát hiện được gì.
Một lão nhân trên đầu đeo cái mũ lớn và chữ “Hỏa” khá là to đang ngậm tẩu thuốc nhìn về phía quả cầu đặt ở trên bàn. Trên quả cầu rõ ràng có hình bóng của một cậu bé mười tuổi với mái tóc màu bạch kim đang phóng đi. Lão già hơi nheo mắt lại, trong mắt lão già thốt lên vẻ tò mò cũng nghi vấn.
Tại một nơi rộng rãi, một thanh niên đứng yên tại đó, một bóng hình nữ nhân xinh đẹp với mái tóc vàng được buộc đuôi gà đang đi về phía hắn. Hai tay của nàng được đút vào ống tay áo. Thấy được Akira thì nàng chỉ lướt qua sau đó lên tiếng nói: “Đi theo ta!”
Khóe miệng Akira liên tục giật giật, theo lý mà nói không phải là sẽ hỏi sở thích hoặc yêu ghét gì đó khi trở thành hạ nhẫn (genin) hay sao. Tại sao nàng lại không hỏi hắn một câu nào mà chỉ yêu cầu hắn nhanh chóng đi theo nàng. Akira cười khổ một tiếng.
Hai người theo mấy đoạn vòng vèo sau đó dừng lại tại một bệnh viện Ninja. Có mấy vị y nhẫn thấy được Akira cùng Tsunade đều cung kính chào: “Đại nhân Tsunade!” Tsunade chỉ bình thản gật đầu một cái.
Hai người dọc theo con đường tiến vào một căn phòng, một vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính đang ở một căn phòng ngồi cặm cụi dùng một cái gùi dã thuốc. Trên bàn còn đặt mấy loại dược thảo. Trong đó có một vài vị y nhẫn giả đang giúp đỡ. Thấy được sự xuất hiện của Tsunade thì tất cả đều kinh ngạc sau đó ngay lập tức mở lời cung kính chào hỏi: “Đại nhân Tsunade”
Đầu Tsunade nhẹ nhàng gật đầu. Ánh mắt nàng quét về phía vị nữ tính khá xinh đẹp đeo mắt kính, mái tóc màu đen ngang vai nói: “Furofuki-san, đây là học trò của tôi!” Đồng thời ánh mắt của nàng cũng hướng về phía Akira lên tiếng nói: “Uay, Akira mau đến đây!”
Akira mỉm cười nhìn về phía đám kunoichi (y nhẫn giả) nói: “Mọi người buổi sáng tốt lành, em là Uchiha Akira. Hân hạnh được gặp mặt mọi người trong lần đầu tiên!” Một câu xã giao từ miệng của hắn phát ra. Quả thực ở nơi này mỗi lần phải mở miệng chào hỏi như vậy quả thực làm cho Uchiha Akira có cảm giác có chút phiền phức.
Có mấy vị kunoichi nhìn về phía Akira với ánh mắt tò mò. Một người trong đó mỉm cười nhìn về phía Akira tò mò nói: “Cậu chính là Akira, đệ tử mới của ngài Tsunade!?”
Akira mỉm cười đáp lại: “Vâng!”
Tsunade nhẹ nhàng nhắm mắt lại một cái sau đó nhìn về phía Furofuki nói: “Furofuki, ta muốn hắn trở thành một y nhẫn giả. Về phần dạy hắn thực hành sẽ do cô đạm nhiệm!?”
Nghe được lời này thì Furofuki nâng lên mắt kính của mình nói: “Vâng!”
Hai người Tsunade cùng với Furofuki dẫn theo Akira tới một phòng học chuyên viên dành cho kunoichi. Đó là một phòng học khá rộng rãi cùng với các bể cá chứa đựng những con cá. Một đám học sinh có bằng tuổi, có thấp tuổi hơn cũng có lớn tuổi hơn Akira đang ở đó học tập y thuật trở thành một kunoichi. Một đám ninja trong đó phần lớn chính là nữ đang học tập y thuật.
Muốn trở thành một kunoichi xuất sắc thì điều kiện ban đầu đó chính là lượng chakra. Lượng chakra quá ít không có cách nào trở thành một kunoichi cả. Lượng chakra nhiều ít quyết định thành tựu của một kunoichi sau này. Thứ hai chính là khả năng không chế chakra. Yêu cầu của một kunoichi đó chính là khả năng khống chế chakra cực mạnh hơn xa so với bình thường. Thứ ba chính là thiên tính của chakra. Thường thường các loại chakra có thiên tính hỏa cùng với phong thì có vài phần ảnh hưởng tới khả năng chữa trị trong đó thủy thuộc về thuộc tính chữa thương tốt nhất. Tuy nhiên thiên tính chakra ảnh hưởng không quá nhiều đến khả năng chữa trị của một kunoichi.
Một đám người ngẩng đầu lên nhìn về phía ba người thì cực kỳ kinh ngạc. Một người trong đó lên tiếng hô lớn: “Là đại nhân Tsunade a, là đại nhân Tsunade…” Sau đó một đám nháo nhào mở miệng gọi nhau.
Furofuki mở miệng quát lạnh nói: “Tất cả mọi người im lặng!” Nhất thời tất cả mọi người trở nên im lặng. Furòuki ho khan nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Đây là học sinh mới của lớp chúng ta!”
Bàn chân Akira nhẹ nhàng bước tới sau đó mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: “Chào mọi người, tôi là Uchiha Akira. Sau này xin chỉ giáo nhiều hơn!”
“Ê…” Một thiếu nữ trong nhòm mở miệng nhỏ giọng. Sau đó một đám thiếu nữ cũng nhỏ giọng bàn tán với nhau. Đủ các lời bán tán xì xầm to nhỏ.
Furofuki cùng Tsunade dẫn theo Akira tiến vào một cái bàn lớn. Theo lệnh của Furofuki thì rất nhanh có một người mang theo một con cá chạy tới. Con cá hoàn toàn còn sống được đặt trước mặt ba người Akira. Ánh mắt Tsunade tùy ý quét qua con cá đang dãy đành đạch trên mặt giấy chứa các ký tự, sau khi đám ký tự sáng lên thì con cá chở lên im lặng không có bất cứ phản ứng gì tại trong lúc này nàng mở miệng nói: “Một kunoichi đó là sử dụng chakra tác dụng làm cho tế bào tăng khả năng hoạt hóa nhờ đó tăng tốc độ khôi phục thương thế. Các tế bào sinh ra sẽ đem vết thương liền lại. Điều này yêu cầu khả năng khống chế chakra cực kỳ chuẩn xác…” Tsunade bắt đầu một tràng giảng giải cho Akira. Sau khi nàng giảng giải xong thì nhìn về phía Akira hỏi: “Nhớ toàn bộ chưa?” Đầu Akira nhẹ nhàng gật một cái. Tsunade nhìn về phía Furofuki nói: “Bắt đầu đi!”
Đầu Furofuki nhẹ nhàng gât xuống, bàn tay đưa về phía con cá, từ trên bàn tay của nàng sáng lên một lượng chakra đặt phía trên mặt con cá. Ngay sau đó vài phút con cá bắt đầu dãy đành đạch sống lại. Trong lúc này Furofuki thở phào ra một hơi. Nàng nhìn về phía một cô bé khá xinh đẹp có mái tóc màu vàng nói: “Mebuki, mang một con cá khác nữa đến đây!”
“Vâng!” Cô bé gái tóc vàng có vài phần xinh xắn với mái tóc được chải chuốt rất tỉ mỉ có con mắt màu xanh lá trong lúc này mở miệng đáp lại. Hiện giờ Akira đứng trước một cái bàn cùng với một cuộn giấy. Cô bé ngay lập tức bắt lại một con cá tuy nhiên Akira nhìn thấy được hình như con cá này nhỏ hơn so với con cá mà Furofuki dùng nhiều thì phải.
Con cá được đặt lên bàn của Akira, ngay sau đó mảnh giấy sáng lên đem con cá nhanh chóng im lặng. Việc mà Akira cần làm bây giờ là kiểm soát được chakra đem con cá đánh thức. Khóe miệng Akira xuất hiện một nụ cười tự tin, ngón chỏ gãi gãi sống mũi của mình. Khi cô bé rút lui thì ánh mắt nhìn về phía Akira giống như đắc ý thắng lợi.
Bàn tay Akira đặt lên trên con cá, một lượng chakra được hắn điều động lên bàn tay, chakra bắt đầu phát ra ánh sáng nhẹ nhàng. Một lượng rất nhỏ chakra được truyền vào cơ thể của con cá. Chakra ru tẩu khắp mọi nơi. Hắn y theo Furofuki đã thực hành làm y nguyên như vậy. Tuy nhiên hắn rất tỉ mỉ và cẩn thận dù sao đây cũng là lần đầu tiên.
Phạch! Phạch!
Chỉ khoảng năm phút sau ngay lập tức con cá phát ra tiếng dãy đành đạch. Nhất thời toàn bộ đám học sinh ở đây trợn tròn mắt nhìn về phía Akira. Khóe miệng Furofuki liên tục giật giật nhì về phía Akira. Từ miệng Akira thở ra một hơi lên tiếng nói: “Cô Tsunade, em làm có