Tsunade bị bàn tay Susanoo nắm chặt lấy bay đi. Trong khi nàng dãy dụa gào thét thì nàng bị đôi mắt vĩnh cửu Mangekyou Sharingan nhìn chằm chằm. Một cảm giác mê man lan tràn khắp toàn thân nàng. Nàng cảm giác được vô cùng mệt mỏi. Đôi mắt của nàng từ từ khép lại.
Thân mình của Susanoo bay được một lúc, ánh mắt của người thanh niên có mái tóc vàng lướt qua một bờ suối. Hắn trong lúc này từ từ đáp xuống. Thiếu nữ xinh đẹp Natsuhi cảm giác được toàn thân tê dại, hai má đỏ bừng. Nàng mở miệng cố gắng đáp: “Buông… buông ra!”
Nghe được lời này thì người thanh niên liếc về phía Natsuhi một cái, hắn mỉm cười đáp lại: “Ngươi chớ lộn xộn! Mặc dù ngươi đang ở bên trong Susanoo cùng với ta nhưng nếu như ngươi dãy dụa rất có thể rơi khỏi Susanoo. Đến lúc đó ngươi sẽ rơi tự dọ a… Đúng rồi, người đừng đánh chú ý đến việc có ý định giết chết ta. Thực lực của chúng ta không cùng một cấp bậc. Nếu như ngươi ra tay với ta, ta không ngần ngại đem làng Tinh Tú cũng diệt!” Trong lời nói của người thanh niên này tràn ngập sát khí.
Trong ánh mắt của Natsuhi tràn ngập đau khổ, mê mang và sự tuyệt vọng. Nàng biết lần này rơi vào trong tay của người thanh niên tóc vàng rất có thể sẽ gặp phải kết quả mà nàng không có cách nào chịu đựng nổi. Tại trong chiến tranh nhẫn giới hoặc làm nhiệm vụ nếu như các ninja nữ xinh đẹp bị bắt hiển nhiên kết quả nàng còn tồi tệ hơn nhiều so với các ninja nam. Các nàng sẽ bị một đám nam nhân cưỡng dâm sau đó mới giết chết. Khổ không thể nói được.
Thân mình Susanoo từ từ đáp xuống một cái sơn cốc. Một dòng suối lớn đanh chảy phát ra tiếng róc rách. Khi bàn chân của Susanoo chạm vào đất. Bàn tay của Susanoo từ từ đặt thân thể của Tsunade xuống phía dưới. Thân mình Susanoo nhanh chóng tản dần đi, nó mờ dần sau đó hóa thành hư vô. Thân mình người thanh niên tóc vàng ôm thiếu nữ trong tay từ từ đáp xuống phía dưới đất.
Thân mình của thiếu nữ có chút run rẩy. Người thanh niên tóc vàng buông thiếu nữ xinh đẹp Natsuhi ra, hắn mỉm cười nhìn về phía nàng một chút. Ánh mắt của hắn quét từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. Natsuhi cảm giác được toàn thân mình giống như trần truồng bị hắn nhìn vậy. Nàng theo bản năng đưa tay lên che ngực và hạ thể của mình. Hai má xuất hiện đó hoa đỏ ửng.
Từ miệng của người thanh niên tóc vàng kia phát ra âm thanh tán thưởng: “Natsuhi sao? Cái tên thật là đẹp. Vẻ đẹp của em quả thực rất xứng đáng với cái tên này. Một người đẹp như vậy mà bị chết thật là không đáng…” Hai hàng lông mày của Natsuhi hơi cau lại. Ánh mắt của nàng tò mò nhìn về phía người thanh niên này. Trong lời nói của người thanh niên này rõ ràng có thứ gì đó bất ổn.
Hắn bước về phía một chỗ đất trống, bàn tay hắn kết thủ ấn kỳ lạ. Hắn khe khẽ lẩm bẩm nói: “Mộc Độn!” Từ phía dưới đất hình thành lên một đám cây gỗ. Một lúc sau đám cây gỗ hình thành một căn nhà khá lớn. Cả căn nhà được thiết kế cực kỳ sang trọng và đẹp đẽ theo kiểu người Nhật cổ xưa. Đầu của người thanh niên tóc vàng quay sang Natsuhi nói: “Hôm nay chúng ta sẽ ngụ ở đây! Đúng rồi, anh cũng cảnh cáo em đừng chạy trốn nếu không ta không dám đảm bảo cho sự tồn tại của làng Tinh Tú đâu nha!” Lời nói của hắn hết sức bình thản nhưng lại tràn ngập sát khí.
Nghe được lời này thì khuôn mặt của Natsuhi tái mét lại. Thân mình nàng hơi run run. Ánh mắt của nàng tràn ngập oán hận nhìn về phía người thanh niên tóc vàng. Người thanh niên tóc vàng dường như không thèm để ý đến ánh mắt của nàng. Hai tay hắn kết ấn một cái, sau đó xuất hiện bốn cái ảnh phân thân bằng Mộc Độn. Hắn mở miệng nói: “Các ngươi đi tìm thức ăn đi!”
Bốn ảnh phân thân bằng Mộc Độn nhẹ nhàng gật đầu một cái. Thân hình của họ hướng về bốn phía bay đi. Chỉ sau một lúc thì mất hút tại cảnh rừng rậm.
Thân mình của người thanh niên quay về phía thiếu nữ tóc vàng Tsunade đang nằm ở trên đất. Bàn chân nhẹ nhàng di chuyển. Hắn đem thân thể của thiếu nữ bế lên. Cánh cửa của căn nhà mở ra, khi hắn đi được vài bước thì đột nhiên ngừng lại, ánh mắt nhíu lại quay về phía Natsuhi mở miệng nói: “Còn không vào?”
Đôi môi hồng của Natsuhi nhẹ nhàng cắn một cái. Nàng từ từ di chuyển tiến về phía hắn. Mỗi bước đi của nàng vô cùng nặng nề. Nàng cảm giác được giống như đang đi vào đị ngục vây. Trong căn nhà này được thiết kế cực kỳ cẩn thận và tỉ mỉ. Không ngờ con có phòng ăn, phòng đi vệ sinh v.v…
Trong khi đang bế Tsunade, đôi chân