Sau tết Trùng Dương, thời tiết Ngọc Thành chuyển lạnh, về đêm và sáng sớm nhiệt độ đều dưới 20 độ.
Cây cối bên đường tuy chưa ngả màu vàng nhưng mùa thu đã tới rồi, người đi trên đường đều thay áo ngắn tay, quần đùi thành những bộ quần áo ấm áp.
Ngành trang phục phải đi trước đón đầu, vừa sang thu, đã bắt tay vào chuẩn bị quần áo mùa đông cho quý sau.
Ngay sau khi bộ sưu tập thời trang thu của VINE được tung ra không lâu, bộ phận kế hoạch và bộ phận tuyên truyền đã khua chiêng gõ trống lập kế hoạch cho mùa đông.
Bộ phận người mẫu xem như trực thuộc bộ phận tuyên truyền, Trì Y Y là một thành viên của bộ phận người mẫu, hàng ngày phải chụp khá nhiều ảnh.
Trước đây cô đã làm việc vặt ở VINE gần một năm, mặc dù khối lượng công việc gia tăng nhưng cô vẫn gánh vác được.
Lúc nghỉ giải lao trong buổi chụp hình sáng, Trì Y Y về phòng nghỉ.
Cô lấy bình giữ nhiệt từ trong túi ra, Tiểu Y cùng là người mẫu ở một bên nhìn thấy thì cười trêu chọc: “Cô lại mang bình giữ nhiệt cơ đấy, bên trong không phải pha cầu kỷ chứ?”
Trì Y Y hơi quẫn, bởi vì Tiểu Y nói đúng rồi.
“Mấy hôm trước còn cùng nhau đi bar, sao giờ đã bắt đầu dưỡng sinh rồi? Người nhà bảo cô mang đi à.”
“Cũng không phải.” Trì Y Y khụ một tiếng, cố làm ra vẻ tự nhiên, “Tới tháng, bạn trai bảo mang đi.”
“Ái chà, rắc cơm chó cơ đấy.” Tiểu Y đưa mắt ra hiệu, “Lần trước bạn trai cô tới đón, tôi nhìn từ xa, có vẻ rất đẹp trai, lần sau có cơ hội thì dẫn đến gặp mặt nhé.”
Trì Y Y gật đầu đồng ý, cô uống chút nước ấm nhuận giọng, lấy điện thoại ra nhìn một cái.
Lục Cạnh nhắn tin cho cô, hỏi hôm nay cô còn khó chịu không.
Tối qua Trì Y Y đau bụng kinh, dọa Lục Cạnh sợ hết hồn, mỗi tháng cứ vào ngày thứ hai của kỳ kinh là cô đều đau bụng.
Lần đầu tiên anh ở bên cô vào kỳ kinh, không biết việc này nên bị dọa một trận, lập tức rút chìa khóa xe đòi đưa cô đi bệnh viện cấp cứu.
Cô phải khuyên can mãi, cộng với giải thích một trận anh mới từ bỏ, cuối cùng ôm cô rồi che bụng dưới giúp cô cả một đêm.
Sáng nay trước khi ra ngoài còn nhét bình giữ nhiệt vào trong túi cô, cũng không biết anh tìm được phương thuốc cổ truyền ở đâu, bên trong còn thả cẩu kỷ.
Phải nói, dạo này Lục Cạnh càng ngày càng quen tay.
Trì Y Y chụp ảnh bình giữ nhiệt rồi gửi cho anh, ý tứ không cần nói cũng biết.
“Mọi người biết gì chưa, chị Mạn chia tay với bạn trai rồi.” Trong lúc nghỉ ngơi, Tiểu X nói.
“Thật hay giả vậy?” Tiểu Y nghe thấy có drama, lập tức rướn người đến tiếp lời, “Chia tay với vị thiếu gia nhà họ Triệu kia á?”
“Ừ, chia tay rồi.”
Trì Y Y sững người, quay đầu nói: “Chắc tin giả thôi, hôm trước tôi còn nhìn thấy bạn trai chị ấy tới đón mà.”
“Chính xác 100% luôn, chia tay ngay hôm Tết Trùng Dương.” Tiểu X đè thấp giọng nói: “Người trong vòng của bọn họ đều biết, việc này là bạn trai tôi nói cho tôi, tuyệt đối đáng tin.”
Trì Y Y biết Tiểu X qua lại với bạn trai kiểu rắn vào chuột ra*.
Tiểu Y nói cô ta bám vào người giàu, làm người tình.
Không biết chuyện này có đúng hay không, nhưng việc bạn trai cô ta có tiền là đúng.
Trì Y Y thường thấy có siêu xe tới đón tiểu X, lâu lâu cô ta lại đổi túi xách hàng hiệu, đều nói là bạn trai tặng.
* Rắn vào chuột ra: chỉ kiểu quan hệ mờ ám, lén lút, không công khai
Nếu là tin tức của người trong vòng, vậy chuyện Tôn Nhất Mạn chia tay có mấy phần là thật.
Trì Y Y giật mình ngồi yên tại chỗ, không biết tại sao trong lòng chợt thấy trống trải.
“Không phải đâu, tôi nghe nói bọn họ qua lại rất lâu rồi, sao nói chia tay là chia tay ngay được.”
“Tình cảm không phải là chuyện quanh co vòng vèo sao, cứ tan tan hợp hợp, có mấy đôi có thể đi đến cuối cùng chứ.”
“Lúc chị Mạn sáng lập ra VINE nhà họ Triệu đã giúp đỡ rất nhiều, nếu không sẽ không được thuận lợi như vậy.
Giờ không có nhà họ Triệu làm sân sau… công ty sẽ không có vấn đề gì chứ?” Tiểu Y chợt có chút lo lắng.
“Ai biết được, vẫn nên tính toán sớm chút.”
Các cô đang trò chuyện, cửa phòng nghỉ chợt bị mở từ bên ngoài.
Nhìn thấy người tới, Tiểu Y và Tiểu X đều im bặt.
Tôn Nhất Mạn đứng ở cửa, ánh mắt lướt qua một vòng, cười hỏi: “Đang nói chuyện gì mà vui thế?”
Trì Y Y nghe thấy tiếng Tôn Nhất Mạn, lập tức hồi phục tinh thần.
Tiểu X và Tiểu Y thấy Tôn Nhất Mạn thì cực kỳ lúng túng và chột dạ, không dám nói thật rằng các cô ấy đang tám chuyện của người ta.
Cuối cùng vẫn là Tiểu Y nhanh nhạy, chỉ vào bình giữ nhiệt của Trì Y Y nói: “Bọn em đang nói về bạn trai Y Y, đúng chuẩn bạn trai mẫu mực thời đại mới, biết cơ thể Y Y không thoải mái còn pha nước cẩu kỷ cho cô ấy.”
Tôn Nhất Mạn nhìn Trì Y Y, nụ cười nhạt dần.
Cô ta im lặng vài giây mới mở miệng: “Y Y, em chụp hình xong thì tới tìm chị nhé.”
Trì Y Y sửng sốt, không rõ nguyên do nhưng vẫn gật đầu một cái.
Tôn Nhất Mạn đi rồi, Tiểu X và Tiểu Y đều thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Y cúi đầu nhìn về phía Trì Y Y, “Chị Mạn tìm cô làm gì thế?”
Trì Y Y lắc đầu, “Tôi cũng không biết.”
“Không phải là…” Tiểu Y muốn nói lại thôi, liếc Trì Y Y một cái, nuốt lời nói xuống.
Trì Y Y biết Tiểu Y muốn nói gì, vừa rồi cô còn lo lắng công ty không có nhà họ Triệu nâng đỡ sẽ không trụ vững được.
Tôn Nhất Mạn lại tìm cô vào đúng lúc này, cô lập tức nghĩ rằng mình sẽ bị cho nghỉ việc.
Cũng không phải không có khả năng, dù sao cô có thời gian ký hợp đồng ngắn nhất và thâm niên ít nhất.
Trong lòng Trì Y Y hơi hỗn loạn, không rõ là lo lắng vì công việc hay cái khác, đúng lúc lão Khổng gọi người vào chụp.
Cô thở dài, đè cảm xúc xuống, đi ra khỏi phòng nghỉ và nhanh chóng tiến vào trạng thái công việc.
Kết thúc buổi chụp hình sáng, Trì Y Y vẫn nhớ lời nói của Tôn Nhất Mạn.
Cô thay quần áo, đi thang máy lên phòng làm việc ở trên tầng, chào hỏi với trợ lý của Tôn Nhất Mạn một tiếng rồi gõ cửa văn phòng.
“Mời vào.”
Trì Y Y đẩy cửa vào, gật đầu với Tôn Nhất Mạn, “Chị Mạn.”
“Y Y tới à, ngồi đi.”
“Chị Mạn, chị tìm em có chuyện gì thế?” Sau khi ngồi xuống, Trì Y Y hỏi thẳng.
“Không có chuyện gì đặc biệt cả, em đã ký hợp đồng với công ty một thời gian, chị cũng chưa thể quan tâm chu đáo cho em nên muốn tìm thời gian trò chuyện với em một chút.” Tôn Nhất Mạn dừng lại, hỏi: “Thế nào, vẫn thuận lợi chứ?”
“Thuận lợi ạ, đều là người từng hợp tác nên đã sớm hòa nhập với nhau.”
“Vậy là tốt rồi, chị chỉ sợ sau khi em ký hợp đồng lại không thích ứng được.”
“Không đâu, khả năng thích ứng của em rất mạnh.”
Tôn Nhất Mạn gật đầu, bỗng than nhẹ một tiếng, giọng mang mác buồn: “VINE hiện đang trong giai đoạn phát triển quan trọng, trong tương lai sẽ có một khoảng thời gian tương đối khó khăn, có lẽ sẽ càng vất vả hơn trước, em phải chuẩn bị tốt tâm lý.”
Trì Y Y nghĩ đến lời nói vào buổi sáng của Tiểu X thì mím môi, thử hỏi: “Chị Mạn, công ty… Đã xảy ra chuyện gì ạ?”
Đầu tiên Tôn Nhất Mạn im lặng, sau đó thở dài, cười khổ nói: “Chắc em đã nghe nói Triệu Vũ đã giúp chị rất nhiều lúc mới thành lập VINE, thương hiệu có thể thành công, không thể không nhắc đến công lao của anh ta.”
“Hai người…”
“Chị và anh ta chia tay rồi.”
Tin tức của Tiểu X được đương sự chứng thực.
Trì Y Y hoảng hốt trong giây lát, ấp úng nói: “Sao lại thế ạ, hôm Tết Trùng Dương…”
“Chính ngày đó chia tay, anh ta ngoại tình.”
Trì Y Y cứng họng.
Tôn Nhất Mạn ngược lại rất bình tĩnh, “Thật ra chị và anh ta đã không còn tình cảm từ lâu, chẳng qua là còn chút ràng buộc lợi ích.
Nhưng có điều, chia tay như bây giờ cũng tốt.”
“Thật ra trong lòng chị…”
Giọng Tôn Nhất Mạn rầu rĩ, Trì Y Y chú ý thấy cô ta luôn vuốt ve cổ tay phải.
Trước kia cô đã phát hiện cổ tay phải cô ta có một vết sẹo mờ, nhưng cô nghĩ đây là chuyện riêng nên chưa từng hỏi tại sao lại có vết sẹo này.
“Thôi, đều là việc riêng, làm em chê cười rồi.” Tôn Nhất Mạn thấy Trì Y Y nhìn tay phải mình thì lập tức thu tay lại, biểu cảm trở về như bình thường, vẫn là kiểu dáng trước sau như một, “Chị sẽ xử lý tốt chuyện với Triệu Vũ, sẽ không để VINE bị liên lụy, tiếp theo công ty sẽ bận một thời gian.
Sở dĩ chị nói chuyện này với em là vì cảm thấy rất có lỗi với em, mới ký hợp đồng với em mà đã khiến em bị liên luỵ rồi.”
Trì Y Y ngẩng đầu, giữa cô và Tôn Nhất Mạn không thể nói là thân quen, an ủi trái lại như thể cố làm ra vẻ.
Cô suy nghĩ một chút, đành phải nói: “Chị Mạn, em có thể làm tốt, chị đừng lo lắng.”
Ánh mắt Tôn Nhất Mạn dừng trên mặt Trì Y Y, một lát sau mới cười nói: “Cảm ơn em, Y Y.”
.
Buổi tối tan làm, Trì Y Y trở về ngõ Du Dân, gặp Lý Trạch Vi ở đầu ngõ cũng lười không thèm chào hỏi.
Cả buổi chiều cô đều uể oải ỉu xìu, không vực dậy nổi tinh thần.
Lục Cạnh nhắn tin nói đêm nay không tới, Trì Y Y nghĩ thầm anh thật đúng là vẽ vời thêm chuyện.
Anh cùng lắm là ở lại chỗ cô mấy buổi tối, cũng không phải ở chung, có tới hay không cần gì phải thông báo với cô.
Trì Y Y mặt vô cảm trả lời một chữ “Vâng”.
Cô ném điện thoại sang một bên, đổ xiêu đổ vẹo trên sô pha,