Buổi chiều sau khi hoàn tất buổi chụp ảnh, thì giai đoạn đầu tiên trong công việc chụp ảnh của VINE đã kết thúc.
Lão Khổng là nhiếp ảnh gia chính, sau khi kết thúc công việc đã tổ chức một bữa tối liên hoan cho tất cả nhân viên và người mẫu.
Trì Y Y là một người thích náo nhiệt, trong những dịp như thế này cô không có lý do gì để vắng mặt.
Sau khi thay quần áo xong, cô lên xe của của người điều chỉnh ánh sáng, xuất phát cùng với mọi người.
Tụ tập mà không ăn lẩu là một sai lầm, đoàn chụp ảnh và đám người mẫu ngồi đầy một chiếc bàn tròn.
Bọn họ gọi hai nồi lẩu, một cay một không cay.
Trì Y Y vốn muốn ngồi bên cạnh nồi cay, nhưng nghĩ đến việc gần đây răng khôn bị viêm, cô cũng không dám quá càn rỡ, cuối cùng ngồi ở bên cạnh nồi lẩu không cay.
Cô vừa ngồi xuống, trợ lý nhiếp ảnh AK lập tức ngồi xuống ngay bên phải của cô.
Trì Y Y biết anh ta có ý với mình.
Trước đó chỉ cần cô đến chụp ảnh, anh ta sẽ tặng cho cô một bó hoa hồng.
AK theo đuổi người khác khá mạnh mẽ.
Nhưng Trì Y Y không có tình cảm với anh ta, đã sớm từ chối anh ta, cũng không giấu giếm việc cô có bạn trai.
Nhưng anh ta giống như Lý Trạch Vi, nghĩ rằng bạn trai chỉ là thứ ngụy trang để cô từ chối mà thôi, vì vậy vẫn miệt mài lấy lòng đối xử tốt với cô.
Trì Y Y đi chế nước chấm, một đĩa có dầu, một đĩa không có dầu.
Có lẽ AK vì để hâm nóng, nên anh ta hỏi có thể nếm thử nước chấm của cô không.
Trì Y Y không muốn làm mất mặt anh ta trước mặt mọi người, do dự một lúc rồi cũng đồng ý.
Thế nhưng AK được đằng chân lên đằng đầu, trực tiếp nói nước chấm cô chế rất ngon, không ngừng chấm đũa của anh ta vào nước chấm của cô.
Trì Y Y thấy vậy thì trực tiếp đưa hai đĩa nước chấm cho anh ta, tự mình đi làm cái mới.
Bởi vì một khúc đệm nhỏ này, sắc mặt của AK sau đó không được tốt lắm, còn âm dương quái khí mấy câu.
Trì Y Y hoàn toàn không bị ảnh hưởng, tự động che chắn những tín hiệu xấu ở bên cạnh, chuyên tâm ăn thịt.
Kết thúc công việc, tâm trạng của cô rất tốt, nhưng cô chỉ có thể chần nước lẩu không cay thôi, có chút tiếc hận.
Sau khi thịt chín thì Trì Y Y gần như no, cô lau miệng, lấy điện thoại ra xem, lúc này mới nhìn thấy tin nhắn của Lục Cạnh cách đây hai mươi phút trước.
Anh hỏi cô đang ở đâu, Trì Y Y nghĩ quả thật là tiểu biệt thắng tân hôn, dáng vẻ gấp gáp của anh thật sự khô cạn chết rồi.
Cô chậm rãi trả lời tin nhắn của anh, nói đang ăn tối, lát nữa sẽ đến thị tẩm.
Lúc Lục Cạnh nhận được tin nhắn của Trì Y Y là vừa đúng lúc anh trở về thành phố.
Thấy tin nhắn trả lời của cô, trong lòng anh hơi khó chịu, mày nhíu lại, nhân lúc chờ đèn đỏ thì gửi tin nhắn cho cô: Anh hỏi em đang ở đâu.
Trì Y Y có chút ngạc nhiên khi thấy Lục Cạnh cố chấp như vậy.
Trước đây cô mà trả lời thế này, anh sẽ không hỏi cô đi đâu nữa.
Cô gửi định vị cho anh rồi hỏi: Có chuyện gì sao?
Lục Cạnh cảm thấy hơi trào phúng, bạn trai bạn gái gặp mặt mà giống như hai người Giáp Ất xa lạ gặp nhau, nhất định phải "Có chuyện gì" mới được.
Không, Giáp dù không có chuyện gì cũng sẽ tìm Ất gây chuyện, nhưng Trì Y Y thì không.
Anh không trực tiếp trả lời cô, hỏi lại: Bữa tiệc sắp kết thúc chưa?
Ánh mắt Trì Y Y do dự đảo quanh bàn, nồi lẩu gần như đã được ăn sạch sẽ, người trên bàn động đũa cũng ít đi.
Hiện tại đã bước vào giai đoạn ba hoa chích chòe, cô nhấn bàn phím: Sắp rồi.
Lúc đèn đỏ còn ba giây, Lục Cạnh nhanh chóng trả lời: Anh đến đón em.
Trì Y Y có chút không thích ứng với sự ân cần đột ngột của Lục Cạnh, lại nhớ tới lời nói của Tôn Nhất Mạn chiều nay, có điều khác thường ắt có biến.
Cô âm thầm suy đoán có phải cô chậm chạp không chủ động đưa ra đề nghị chia tay, anh thật sự chờ không kịp, định lần đầu tiên làm "Tra nam".
Tâm trạng của cô lập tức có chút vi diệu, không phải nói là không vui, mà là có một loại bình tĩnh đón nhận chuyện sắp xảy ra.
Kết thúc bữa tiệc, mọi người ra khỏi nhà hàng lẩu.
Đám người Lão Khổng còn muốn đi hộp đêm chơi một chút.
Trì Y Y nghĩ Lục Cạnh sắp đến nên thoái thác nói rằng cô hơi mệt muốn về trước, từ chối đi.
AK nghe vậy thì lập tức cao hứng, anh ta nhất định phải chở cô về bằng chiếc xe secondhand mua ở chợ xe hơi.
Trì Y Y nói không cần, anh ta còn tự cho mình là đúng nói: "Y Y à, con gái phải đoan trang đúng lúc mới đáng yêu.
Em hơi quá đáng đấy."
"Anh theo đuổi em lâu như vậy, chắc chắn em cảm giác được đúng chứ."
Trì Y Y cười haha, giọng điệu vẫn khách sáo: "Tôi có bạn trai rồi."
"Em nói dối."
"Thật sự."
Ánh mắt AK lộ ra vẻ nghi hoặc, đột nhiên nói: "Là đại gia hả?"
Ý tứ trong lời nói của anh ta cực kỳ rõ ràng.
Trì Y Y nổi giận, giọng nói bỗng chốc trở nên lạnh lùng: "So với anh thì xem như vậy đi."
"Em--" AK thẹn quá hóa giận.
Anh ta trừng mắt nhìn chằm chằm Trì Y Y, giọng điệu không tốt: "Anh biết ánh mắt của mấy người mẫu bọn em cao, cảm thấy bản thân có sắc đẹp, muốn kề cận đại gia, gả vào hào môn.
Nhưng em cũng không nghĩ lại xem, người có tiền đều lăng nhăng, thấy em xinh đẹp thì muốn ngủ với em chứ chẳng thật lòng thích em.
Thay vì em chờ đợi bị anh ta chơi đùa rồi quăng em đi, thì không bằng an tâm trải qua ngày tháng với loại đàn ông phổ thông như anh."
"Hơn nữa, điều kiện của anh cũng không tệ."
Loại đàn ông bình thường như AK, Trì Y Y đã gặp nhiều rồi.
Loại đàn ông này luôn cảm thấy rằng, nếu mình hao tổn tâm tư lên một người phụ nữ thì người ta nhất định sẽ rung động.
Nếu cuối cùng không thành công, anh ta sẽ thẹn quá hóa giận, hạ thấp người phụ nữ để cứu vãn lại tự tôn của bản thân.
Loại người này nhìn có vẻ kiêu ngạo nhưng thật ra lại rất tự ti, cầu mà không được sẽ dễ đi đến tiêu cực.
Để tránh bị tạt axit, Trì Y Y quyết định sau này gặp anh ta phải tránh ra xa một chút.
Trì Y Y vốn đang lo lắng sau này hai người sẽ còn hợp tác trong công việc, cũng không muốn làm ra chuyện quá khó coi.
Nhưng sau đó nghĩ lại, nếu hôm nay cô thật sự chia tay với Lục Cạnh, Tôn Nhất Mạn cũng sẽ không cần phải bán nhân tình cho anh, mời cô làm người mẫu nữa.
Nghĩ đến đây, Trì Y Y ngẩng đầu lên, dứt khoát không cần phải cẩn thận nữa, dùng tư thế khinh thường nói: "Nhìn thấy anh là một người văn minh, đi tiểu trong bồn cầu, nếu không cũng sẽ không để đến bây giờ còn chưa nhìn rõ bản thân."
“Nói tôi trải qua ngày tháng với anh, anh lắp chìa khóa đó hả? Lắp được mấy chiếc rồi?” Trì Y Y khinh bỉ anh ta: “Tôi, Trì Y Y là người rất thích tiền, nhưng anh đừng dùng cái tiêu chuẩn này để đánh giá tôi.
Tôi, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài đều chướng mắt anh.
Hoa hồng anh tặng cho tôi đều cmn giống như Đại Vũ chưa từng được bước qua được cửa nhà tôi, anh hiểu chứ?"
....
Lục Cạnh ngồi trong xe.
Trì Y Y cách đó không xa đang nói chuyện với một người đàn ông.
Anh vừa nhìn lại nhớ tới những lời mà Tôn Nhất Mạn đã nói sáng nay, rằng