Nửa câu sau, Đông Vân không nghe thấy.
Tai cô ta ong lên, trong đầu trắng xóa một mảng.
sức lực như bị người ta rút cạn, to3àn thân mềm nhũn như không còn thứ gì chống đỡ nữa, giày cao gót dưới chân gần như bị giẫm gãy.
Đông Vân lập tức vịn vào lan can ở1 bên cạnh, lắc đầu nhưng vẫn không thể xua tan cảm giác choáng váng kia đi.
Còn các phóng viên sau khi xem video ngắn phát trực ti9ếp của Thượng Diệu Chi thì nhốn nháo hết cả lên.
Trong phút chốc, ánh mắt họ nhìn Đông Vân và tổng đạo diễn chương trình rất khác.3 Mọi người ở đây đều đã nghe thấy Thương Diệu Chi nói muốn hủy hợp đồng với Tinh Thần Ngu Lạc, lại còn muốn gửi thư của luật sư đến tổ chư8ơng trình nữa. Nếu Tinh Thần Ngu Lạc vô tội, tại sao Thương Diệu Chi lại làm vậy?
Cả giới giải trí đều phải công nhận vị Ảnh để đỉnh lưu này tốt tính.
Mạch suy nghĩ vô cùng lắt léo, các phóng viên cũng không kịp nghĩ xem Thương Diệu Chi “chết đi sống lại” thể nào mà đã đưa hết mức qua, nhao nhao lên hỏi: “Chủ tịch Đông, xin hỏi rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Tại sao không đăng video từ camera giám sát lên? Nếu đã là chương trình giải trí, chẳng lẽ không có các nhân viên theo sát?”
“Chủ tịch Đông, giờ cô cũng thấy rồi, Ảnh đế Thương đã tỉnh nhưng cậu ấy không chỉ cảm ơn mọi người mà ngược lại còn muốn hủy hợp đồng với Tinh Thần Ngu Lạc. Xin hỏi lúc đó tổ chương trình có kịp thời cấp cứu không?”
“Chủ tịch Đông, nghe Ánh để Thương nói các người động tay, động chân với fan của anh ấy, mọi chuyện là thật chứ?” “Chủ tịch Đông, nếu Ảnh Để Thương không tính mà ra đi thật, quý công ty lợi dụng cậu ấy để công kích Truyền thông Sơn Quang, thực sự không phải là ăn bánh bao máu người ư?”
“Chủ tịch Đông…”
Những câu hỏi liên tiếp để đến khiển Đông Vân hoa mắt chóng mặt.
Cuối cùng vẻ mặt lạnh nhạt của cô ta cũng xuất hiện vết nứt, khuôn mặt hung ác, vặn vẹo, hét lên và lùi ra sau:
“Cút! Cút hết đi cho tôi!”
Vệ sĩ bên cạnh bảo vệ Đông Vân đi vào trong.
Ngoài cửa tòa nhà trong phút chốc trở nên hỗn loạn, các phóng viên tranh nhau chen vào, bảo vệ liều mạng ngăn cản.
Tổng đạo diễn càng sợ hãi hơn, đứng tựa vào cột, chân mềm nhũn.
Cuộc họp báo hôm nay vốn là để thanh minh cho Tinh Thần Ngu Lạc và đẩy trách nhiệm cho Truyền thông Sơ Quang. Thế nên Tinh Thần Ngu Lạc toàn mới phóng viên thuộc công ty, tổ chức truyền thông nổi tiếng đến để tạo thế.
Nhưng Đông Vân không ngờ được rằng mọi thứ cô ta sắp đặt dù có kín kẽ đến đâu cũng không thể đo được việc Thương Diệu Chi xuất hiện. Sau khi trở về văn phòng, đầu óc cô ta vẫn choáng váng, không thể giải thích được tại sao người chết đi có thể sống lại.
Chẳng lẽ bệnh viện Tổng hợp Tân Cảng lừa họ? Nhưng lừa nhau chuyện này, chẳng phải là tung tin đồn thất thiệt? Sao bác sĩ dám lấy chuyện liên quan đến tính mạng con người ra để đùa được?
Tinh Thần Ngu Lạc loạn thanh một nồi cháo thập cẩm, fan trên Weibo và người qua đường cũng phát điên.
“Á á á á á, ối thần linh ơi! Tôi không nằm mơ thật chứ? Liệu có phải là có kẻ giả mạo anh tôi đến lừa tôi không?”
“Không đầu, không đầu, là Diệu Chi, Diệu Chi còn sống, anh ấy còn sống thật!”
“Diệu Chi tỉnh lại rồi, cuối cùng cũng có thể nói. Mấy hôm trước, anh quản lý thông báo Diệu Chi không sao trong nhóm WeChat nhưng để đề phòng chuyện bất trắc nên anh ấy không cho chúng tôi báo tin này ra ngoài.”
“Không được, tôi phải bình tĩnh một chút, tôi sợ đây chỉ là một giấc mơ nhưng xin đừng tỉnh lại, cảm ơn Thượng Để xem phim một lát xong liền trả lại người chúng ta thương [khóc] [khóc”
“Tôi khỏe rồi, tôi lập tức khỏe rồi, share bài đăng này, tôi sẽ chọn ra 50 Tinh Tinh và tặng mỗi người một ly trà sữa.”
Tinh Tinh là tên fan của Thượng Diệu Chi.
Năm ngày này với fan mà nói phải gọi là vui buồn quá độ, sống một ngày như một năm vậy. Fan vốn dĩ đã tự lập nhóm, chuẩn bị đến Tân Cảng để tế bài, tặng hoa tưởng niệm.
Không ngờ sự tình còn có chuyển biến, người nào người nấy đều mừng quá hóa khóc, vui đến phát điên.
Trong super topic không còn đau buồn, suy sụp mà tất cả đều là topic rút thưởng, chúc mừng.
Nhưng sau khi vui mừng, fan cũng không quên chuyện quan trọng.
“Thế nên @Tinh Thần Ngu Lạc V, tôi muốn hỏi xem các người có bị nghiệp quật không? Nếu thực sự là do Truyền thông Sơ Quang làm thì tại sao Diệu Chi lại muốn giải quyết chuyện với các người lúc này?”
“Các anh chị em, nếu Diệu Chi đã tỉnh rồi, chúng ta không cần nhẫn nhịn thêm nữa, @Ngôi sao mạo hiểm V, các người có kịp thời cấp cứu cho Diệu Chi hay không chúng ta đều biết trong lòng, mèo khóc chuột giả vờ đau lòng, rác rưởi!”
“Giờ tôi sẽ viết đơn cho cơ quan kiểm tra, xin họ điều tra Tinh Thần Ngu Lạc, mấy năm nay họ khiến không ít người phải bỏ mạng, đừng hòng chạy.”
Bệnh viên Tổng hợp Tân Cảng.
Trong phòng bệnh.
“Con trai, ăn chút cháo đi.” Tu Vũ bưng bát cháo, múc một thìa, quan tâm hỏi: “Con mới tỉnh lại chưa được bao lâu, chỉ có thể ăn chút thức ăn lỏng, đừng mong ăn thịt.”
Thương Diệu Chi nhìn fan mẹ mặt đầy từ bi của mình: “.” Không nói nên lời.
Đột nhiên nghĩ đến việc rời khỏi giới giải trí là thế nào?