Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
HỌ DOANH LẠI PHÁT ĐIỆN
Vẻ mặt của gia chủ nhà họ Tạ lại thay đổi: “Vị đó của Tư Pháp đường?”
Trưởng ban thẩm ph3án lại không trả lời tiếp, quay người rời đi.
Sắc mặt Tạ phu nhân trắng bệch: “Lão… lão gia, làm thế nào đây? Vị đó 1của Tư Pháp đường là ai?”
“Bà không rõ, tôi cũng không rõ.” Ảnh mắt của gia chủ nhà họ Tạ nặng nề: “Người đó rất bí ẩn9, càng xuất quỷ
nhập thần, vả lại cũng không thường xuyên ở giới cổ võ.” “Không nhiều người từng gặp người ấy, dù sao thì tôi
3cũng chưa gặp bao giờ.” “Quyền lực của người ấy ở Tư Pháp đường rất lớn, muốn bắt Phong nhi rất đơn giản, chỉ
cần một câu nói 8mà thôi.”
Tạ phu nhân rất sợ hãi: “Vậy… vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Rốt cuộc Phong nhi đã phạm lỗi gì?”
“Tạm thời vẫn chưa biết được.” Gia chủ nhà họ Tạ lắc lắc đầu: “Chắc hẳn đã bị người ấy thấy gì đó từ lâu, vì thế
mới bị bắt khi đang ở bên ngoài.”
“Trùng hợp là lúc ấy Phong nhi phải bắt một người bình thường về, cũng có cái cớ rồi.”
Nếu nghiêm khắc dựa theo quy tắc của Tư Pháp đường lập ra, quả thật Tạ Phong đã phạm không ít lỗi.
Khiến cho đến tận bây giờ, họ vẫn không biết rốt cuộc Tạ Phong bị bắt là vì việc gì. “Từ bây giờ, không ai trong nhà
họ Tạ được làm gì.” Gia chủ nhà họ Tạ trầm giọng nói: “Bất kể là thành viên đang rèn luyện ở bên ngoài hay là
đang ở trong gia tộc, không ai được phép làm bất cứ chuyện gì vi phạm pháp quy tắc của Tư Pháp đường.”
“Ngoài trận đấu sinh tử ra thì cũng bớt gây gổ đổ máu đi.”
Nếu biết nguyên nhân là gì, ít nhất trong lòng họ còn có chút dự tính.
Bây giờ Tư Pháp đường không nói lý do, cả nhà họ Tạ đều nơm nớp lo sợ. Đương nhiên, với mấy trăm năm lịch sử,
có lão tổ tông và những vị trưởng lão khác, chắc chắn nhà họ Tạ sẽ không đổ được. “Nhưng..” Vành mắt Tạ phu
nhân đỏ bừng: “Nhưng A Ngọc thì phải làm sao? Thằng bé sắp không gắng gượng được nữa rồi.”
Gia chủ nhà họ Tạ cắn răng nói: “Mang quà tới nhà họ Lâm, mời Lâm Thanh Gia đến, cô ấy từng vào giới luyện kim
một lần, biết đâu có cách khác cứu A Ngọc.”
Nếu không phải Tạ Ngọc quá quan trọng, chắc chắn họ sẽ không đi cầu cứu nhà họ Lâm.
Tạ phu nhân lau nước mắt, gật gật đầu, xuống chuẩn bị quà.
***
Một bên khác.
Trong khách sạn.
Chiếc điện thoại mà Doanh Tử Khâm đặt trên bàn lúc này sáng lên. Cô đưa mắt nhìn sang. “Bạn nhỏ, bắt được cá
rồi, hấp, om, kho đều đủ cả, anh có thưởng không?”
Doanh Tử Khâm trầm mặc hai giây, trả lời.
“Em mua cho anh con heo nhé.”
Hôm qua anh ôm cô ngủ một đêm, còn có phần thưởng gì nữa?
Phó Quân Thâm trả lời rất nhanh.
“A, chúng ta đã có một bé heo rồi, thêm một bé nữa, bé heo của chúng ta sẽ không vui đầu, phải quan tâm đến sức
khỏe tâm lý của trẻ nhỏ chứ.”
Doanh Tử Khâm: “…”
Giống như nghe thấy có người thảo luận về mình, Đô Đô ló cái đầu nhỏ của mình ra khỏi túi.
Cái mũi hồng nhạt cụng tới cụng lui, trông vô cùng vui vẻ.
Trước khi đến châu Âu tham gia chung kết quốc tế ISC, Doanh Tử Khâm đã giao Đô Đô cho Tu Vũ.
Tu Vũ cũng luôn mang nó bên mình, hôm nay mới trả lại cô.
Cô vươn tay chọc chọc cái bụng nhỏ của Đô Đô, tay còn lại tắt điện thoại, mặt không biểu cảm cầm ly rượu lên. Có
một vài người, với heo mà cũng không đúng đắn.
“Bố Doanh, trước đây cậu không uống rượu.” Tu Vũ chú ý đến động tác của cô gái: “Sao hôm nay lại uống vậy?”
Cô ấy đã đặc biệt chuẩn bị nước ép cho Doanh Tử Khâm.
Vẻ mặt Doanh Tử Khâm mệt mỏi, biếng nhác nói: “Nhân lúc anh ấy không có ở đây, uống một ngụm rượu.”
Cô quả thật không thích uống rượu, bất kể là rượu trắng, bia hay rượu vang.
Nhưng có những lúc bị quản nhiều rồi, cô lại muốn làm ngược lại.
“Mũi của cổ võ giá các cậu đều rất thính” Tu Vũ sờ cằm: “Anh ấy ngửi được thì sao bây giờ?”
Doanh Tử Khâm ngừng lại: “Vậy thì anh ấy thực sự giống với bé heo của anh ấy.” Tu Vü: “???”
“Bố Doanh!” Lúc này, cậu đàn em hưng phấn bừng bừng chạy qua: “Bố Doanh, báo cho cậu một tin tốt. Tối qua tôi
nhận được điện thoại của Đại học thành phố Hộ rồi! Họ mời tôi đến khoa sinh học của trường ho!”
Nói rồi, cậu ta kiêu ngạo mà ưỡn thắng ngực: “Bố Doanh, tôi giỏi lắm đúng không?”
Nếu là hai năm trước, cậu đàn em tuyệt đối không dám nghĩ đến việc có ngày mình sẽ thi đỗ đại học.
Nhưng không ngờ, lần này cậu ta lại thi được 685 điểm.
Đại học thành phố Hộ cũng là đại học thuộc dự án 985 của nước Hoa. Tuy không cùng trình độ với Đại học Để đồ
nhưng thực lực tổng hợp cũng rất mạnh.
Doanh Tử Khâm cười nhẹ: “Chúc mừng.”
Những học sinh bị phân vào lớp 12A19 hoặc ít hoặc nhiều đều là do gia đình, mối quan hệ xung quanh có chút vấn
đề nhưng họ đều rất thông minh.
Sau một năm rưỡi học tập, lại thêm số tài liệu ôn tập mà cô đưa, họ đạt được thành tích như ngày hôm nay cũng là
điều rất bình thường.
“Đúng rồi, đúng rồi. Bổ Doanh, còn có một tin tốt nữa.” Cậu đàn em lại nhớ đến chuyện gì đó, thấp giọng nói: “Bạn
gái tôi nói lần này, chủ phượng