Chương 23: ANH CŨNG SẼ THAY ĐỔI.
Edit: Min
Kiều Dư An ăn sáng cũng đã 11:30, nên cơm trưa cũng không cần ăn, dù sao Giang Mộ Trì cũng không ở nhà, ngày đầu tiên sau khi kết hôn thì anh về nhà, sau này không còn về lúc giữa trưa nữa. Buổi trưa cô nhận được tin nhắn, ngày kia đi làm, những gì đã lên kế hoạch ban đầu nên thực hiện sớm thì càng tốt.
Lúc đầu cô cũng đã quên chuyện này, còn không phải do Giang Mộ Trì quá đáng, quá khi dễ người, những lúc anh tốt thì rất tốt, lúc mà anh xấu xa thì lòng dạ vô cùng hiểm độc, lần này cô nhất định phải hung hăng bắt được thóp của anh, để anh không còn đắc ý.
12:30, nhìn thời gian cũng sắp đến rồi, Kiều Dư An gọi điện thoại cho Kiều Thừa Tu: "Alo, anh trai."
Kiều Thừa Tu nhận điện thoại, nghe được tiếng nói ngọt lịm này, lỗ tai đều run rẩy, âm thanh quỷ quái gì đây, nhìn thoáng qua, đích thật là số của Kiều Dư An, nên cũng không khách sáo: "Nói chuyện đường hoàng."
Kiều Thừa Tu cũng không biết nghe hai từ anh trai này từ bao nhiêu năm trước rồi, lập tức khiến Kiều Thừa Tu nghĩ đến An An khi còn bé, mềm mại nhu thuận, mỗi ngày đi theo phía sau anh gọi anh trai, thời gian đó, trong lòng anh đều là bóng dáng của em gái đáng yêu, bây giờ em gái lớn không còn dính anh trai nữa, sau khi có chồng thì địa vị của anh trai càng nhỏ lại.
"Hì hì, anh, ăn cơm chưa?" Kiều Dư An kéo lấy tóc, nụ cười nham hiểm, Kiều Thừa Tu nghe xong liền biết không có chuyện tốt, lập tức muốn tắt điện thoại.
"Ai, anh, em có chuyện chính sự, anh tuyệt đối đừng tắt điện thoại." Kiều Dư An vô cùng hiểu rõ nhà anh trai nhà mình, vừa nghe đến âm thanh thở dài của Kiều Thừa Tu, cô liền đoán được Kiều Thừa Tu muốn làm gì.
"Nói đi, là không còn tiền sài, hay là coi trọng chiếc xe nào rồi, gần đây cũng không có ra mắt chiếc xe thể thao phiên bản limited nào đâu." Kiều Thừa Tu nhức đầu vuốt vuốt thái dương, không phải có chuyện muốn cầu cạnh anh, thì sẽ không gọi anh trai ngọt vậy đâu.
"Không phải, em làm sao có thể dung tục như thế."
"Trước kia em đột nhiên gọi điện thoại cho anh, trên cơ bản đều là hai chuyện này." Nếu như là xe thể thao bình thường, không cần anh ra tay An An cũng có thể mua được, nhưng là xe thể thao bản số lượng có hạn thì anh phải đứng ra, nếu không rất khó mua được, nhưng mà gần đây anh cũng không có nghe nói chiếc xe thể thao bản giới hạn nào được đưa ra thị trường.
"Đó là trước kia, bây giờ đã không giống vậy nữa, xin gọi em là Nữu Hỗ Lỗ.An*." Kiều Dư An chém gió một trận, rốt cục nói đến chuyện chính: "Anh, buổi tối hôm nay em muốn đi ra ngoài chơi một hồi, anh có thể giúp em cản đừng để Giang Mộ Trì về nhà sớm được không?"
*Gốc là Nữu Hỗ Lỗ thị (钮祜鲁氏) hay Nữu Cổ Lộc thị (钮钴禄氏), là một họ của người Nữ Chân rất phổ biến triều nhà Thanh. Độ phổ biến và nối tiếng của họ này được liệt vào một trong Mãn tộc Bát đại tính. Còn An An thì đổi chữ thị cuối cùng thành tên mình đó.
"Em đi ra ngoài chơi có liên quan gì đến Giang Mộ Trì về nhà?" Kiều Thừa Tu vui vẻ, có thể đưa ra yêu cầu như vậy cũng chỉ có cô em gái này.
"Anh ấy không cho em đi ra ngoài chơi vào ban đêm, thế nhưng đám Tự Cẩm rủ em, em cũng không thể cứ từ chối mãi, đúng không, hơn nữa đã rất lâu em không có ra ngoài chơi rồi, anh đồng ý với em đi, em chơi đến 10 giờ là về được không, anh chặn anh ấy, kéo tới mười giờ rưỡi, em van cầu anh đó, anh hai." Kiều Dư An dùng các chiêu khóc lóc chơi xấu, Kiều Thừa Tu phải đồng ý với cô.
"Mười giờ rưỡi quá muộn, chị dâu em cũng sẽ tìm anh, em cũng không thể khiến anh đi quỳ ván giặt đồ chứ?" Sau khi có gia đình Kiều Thừa Tu cũng rất ít về nhà sau mười giờ về nhà, trong nhà có một phụ nữ, cũng không thể đêm hôm khuya khoắt để cô ở nhà một mình, đối với chuyện Giang Mộ Trì yêu cầu về nhà sớm, Kiều Thừa Tu vẫn rất hài lòng.
"Chỉ một lần, van cầu anh, em nói với chị dâu, đảm bảo chị dâu sẽ không nói anh." Kiều Dư An dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Kiều Thừa Tu cẩn thận nghĩ nghĩ, luôn cảm thấy chuyện này không có đơn giản như Kiều Dư An nói, cô lần nào nói chuyện cũng vòng vèo bảy tám lần, ai biết mục đích thực sự là cái gì, nhưng mà thật sự cũng chưa từng ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc với Giang Mộ Trì, đã như vậy, thì nhân cơ hội này đi.
Tóm lại, Kiều Thừa Tu không đành lòng từ chối An An, từ nhỏ đến lớn, Kiều Dư An muốn cái gì anh đều cho, chưa từng nói chữ "không", bây giờ cũng giống vậy, huống chi chỉ là một yêu cầu nho nhỏ.
"Được, vậy em nhớ kỹ trước mười giờ phải trở về, sau mười giờ anh sẽ gọi điện thoại kiểm tra, có Giang Mộ Trì trị em cũng không tệ, trước kia nói thế nào em cũng không nghe."
"Được rồi được rồi, cảm ơn anh hai, sau này em cam đoan ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt không gây chuyện." Lâu như vậy không đi ra ngoài high, cô cũng quên cuộc sống về đêm có hương vị gì rồi.
"Những lời như vậy, em đều nói mấy trăm lần, lỗ tai anh cũng chán nghe rồi." Mọi người đều biết, câu "sau này em sẽ như thế nào như thế nào...", nhất định là gạt người, bởi vì rất nhanh Kiều Dư An liền sẽ quên cô từng nói câu nói này, sau đó lại phạm, sau đó tiếp tục cam đoan về sau như thế nào như thế nào...
"Em cam đoan, đây là một lần cuối cùng." Kiều Dư An khóc không ra nước mắt, cam đoan này đều đã mất hiệu lực sao? Chẳng lẽ là bởi vì cô thất sủng, làm sao có thể nha, rõ ràng còn là tiểu tiên nữ, làm sao có thể thất sủng nhanh như vậy.
Cuối cùng lại nói nhăng nói cuội một đống, rốt cục cúp điện thoại, Kiều Dư An lộ ra đắc ý nhỏ: "Giang Mộ Trì, buổi tối hôm nay em không chỉnh anh."Cái nhà này, cuối cùng vẫn là muốn cô xoay người làm chủ nhân.
Hơn bốn giờ chiều, Giang Mộ Trì nhận được một dãy số lạ, nhưng mà nhớ kỹ đây là Kiều Thừa Tu: "Alo, anh trai." Kiều Thừa Tu rất ít gọi điện thoại cho anh, không biết có chuyện gì.
"Ừm, ban đêm có rảnh không? Ra uống rượu." Kiều Thừa Tu cũng không nói nhảm, trực tiếp mở miệng, người như bọn họ, giả tạo vòng vo chẳng có thú vị gì.
"Được." Giang Mộ Trì hơi suy nghĩ một chút rồi đồng ý, nghe nói Kiều Thừa Tu là người hiểu rõ Kiều Dư An nhất, vậy liền đi thôi, mặc kệ là yến tiệc gì, thừa cơ hiểu rõ một chút chuyện cũ của Quyển Quyển cũng tốt.
"Bảy giờ rưỡi tối, câu lạc bộ Thanh Vân." Kiều Thừa Tu nói thời gian cùng địa điểm liền cúp điện thoại, Kiều Thừa Tu cùng Giang Mộ Trì đó có tính tình giống nhau, chỉ là Kiều Thừa Tu may mắn hơn Giang Mộ Trì, từ nhỏ có Kiều Dư An dở dở ương ương này ở bên cạnh, tính tình cũng không lạnh lùng như Giang