Editor: Punlluv
Tử Lộc nhờ Hạ Đào tìm một người huấn luyện vị trí thư kí cho mình.
Công ty Lâm Dịch Thâm đối với văn bằng thư kí yêu cầu thấp nhất là phải tốt nghiệp đại học chính quy.
Đại học mà cô tốt nghiệp cô đã hoàn toàn không nhớ rõ, trong lòng tính toán, định trước tiên sẽ học một khóa huấn luyện, tìm hiểu các công việc của thư kí, sau đó mới tới tìm Lâm Dịch Thâm.
Cô nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ sơ yếu lí lịch chắc chắn là điều tất yếu phải có.
Lâm Dịch Thâm cũng chồng trước của cô là bằng hữu, cô không đánh tiếng trước, tùy tiện nộp hồ sơ vào công ty anh, sợ có chút không ổn.
Hạ Đào quả nhiên hiệu suất không tồi.
Buổi sáng chủ nhật cùng Hạ Đào nhắc tới, buổi tối thứ hai đã liền có tin tức.
Hạ Đào thề son sắt mà nói: " Cậu yên tâm, tớ không có bất cứ tâm tư bậy bạ gì nữa đâu! Người kia là ở công ty chú nhỏ của tớ, có chuyên môn hẳn hoi, tớ đã mượn người của chú nhỏ tới công ty rồi, người này đánh giá đặc biệt cao, cực kì chuyên nghiệp, cái gì cũng tốt, duy nhất không tốt chính là quá tích cực, không thể vui đùa được đâu!"
Tử Lộc nghe Hạ Đào nói vậy, lòng cũng thấy yên tâm, có thể chắc chắn Hạ Đào không có mấy cái tâm địa gian xảo ngả ngớn như trước, ví dụ điển hình chính là em trai nhỏ mười tám centimet nào đó.
Huấn luyện viên mời đến họ Chương.
Nghe Hạ Đào nói, huấn luyện viên Chương đến đông sẽ nghỉ hưu, nhưng bất quá người này không chịu ngồi yên, vì thế nhận khoản thu nhập thêm này của Tử Lộc.
Tử Lộc hẹn mỗi buổi chiều đều sẽ học, xem xét giờ học, cuối cùng chốt mỗi ngày 3 tiếng.
2 giờ chiều thứ ba.
Huấn luyện viên Chương tới biệt thự của Tử Lộc.
Trong tưởng tượng ban đầu của Tử Lộc, huấn luyện viên nam này ít cũng phải ba bốn mươi tuổi, không ngờ là đến lúc gặp mặt, lại phát hiện người này tương đối trẻ tuổi, thoạt nhìn chỉ khoảng 27, 28 tuổi, mang một bộ khung kính bạc trên mắt.
Ngoài trời 30 độ, vậy mà vẫn mặc bộ âu phục đen.
Tử Lộc chào hỏi: "Chào thầy Chương, đồ dùng cần có đều đã chuẩn bị rồi."
Huấn luyện viên Chương liếc mắt đánh giá Tử Lộc từ trên xuống dưới, nhàn nhạt gật đầu, nói: " Tiểu thư là bạn của Hạ tổng, tôi cũng chút lời cần nói trước, tôi sẽ khá nghiêm khắc, độ khó của khóa huấn luyện này chính là tiểu thư có thể đạt tiêu chuẩn của thư kí ưu tú, hy vọng tiểu thư có thể hiểu cho."
Tử Lộc là người cực kì giỏi nghiêm khắc với chính bản thân mình, nghe được lời nói này còn rất vui vẻ, tỏ ý không thành vấn đề.
Nhưng mà ngay từ ngày đầu đi học, huấn luyện viên Chương đã bắt đầu chỉnh đốn về phần trang phục lễ nghi.
Cô hôm nay chỉ mặc một bộ đồ thoải mái ở nhà, lúc đón huấn luyện viên Chương cũng không để ý, chỉ đi đôi dép lê ở nhà bình thường. Không nghĩ tới thẳng vào đầu giờ đã bị phê bình một phen.
Tử Lộc biết huấn luyện viên nghiêm khắc là vậy, vì thế lại lên lầu thay đổi một bộ trang phục vàng nhạt, phối hợp cùng với một đôi cao gót.
Không nghĩ tới sau khi xuống lầu, vẫn là bị phê bình.
"Thân là một thư kí ưu tú, ăn mặc không thể quá mức xa hoa, hàng hiệu không phải không thể mặc, nhưng nếu như so với cấp trên ăn mặc còn giá trị hơn, dễ dàng khiến cấp trên bất mãn cùng đồng nghiệp nghị luận.
Tử Lộc quả thật không suy xét đến điểm này, gật gật đầu: "Đã hiểu, đã hiểu."
"Tiểu thư nên đi đổi bộ khác đi."
Tử Lộc nói: "Đây là bộ quần áo tiện nghi nhất của tôi rồi."
Huấn luyện viên Chương: "......"
Đến khoảng 4 giờ, Hạ Đào nhắn Wechat xem tình hình học tập của bạn thân mình.
【 quả đào: Thư kí Chương có phải rất chuyên nghiệp đúng không! 】
【 Lộc Lộc: Quả thực rất chuyên nghiệp, cũng thực nghiêm khắc, không tồi. 】
【 quả đào: Cậu ta đi toilet? 】
【 Lộc Lộc: Ừ. 】
【 quả đào: Ha ha ha ha ha ha đúng là không ngoài dự đoán, thư kí Chương bình thường khi học cùng sẽ không cho học viên tiếp điện thoại, chính cậu ta cũng không tiếp điện thoại, cho nên khẳng định đi toilet. 】
【 quả đào: Tớ định sau khi cậu học xong mới nói cho cậu, nhưng mà thật sự nhịn không được mà! Có bất ngờ cho cậu này 】
【 Lộc Lộc: Bất ngờ gì? 】
【 quả đào: Tan học rồi tớ nói cho, dù sao tầm 8 giờ tới là vẫn kịp】
Tử Lộc không khỏi mỉm cười.
Hạ Đào vẫn luôn là kiểu người lãng mạn, luôn luôn tạo cho Tử Lộc những bất ngờ.
Mỗi năm ngày hội lớn nhỏ, trừ bỏ Tết thanh minh ra, Hạ Đào đều sẽ tỉ mỉ chuẩn bị mấy thứ nho nhỏ cho cô.
Gia thế hai người đều tốt, cũng không thiếu tiền, lúc học cao trung, Tết thiếu nhi mà Hạ Đào còn tặng cho cô cả một phòng kẹo ngọt. Vào lễ tình nhân, khác mấy nữ sinh khác đều có hoa hồng do bạn trai tặng, nhưng cô không có bạn trai mà vẫn có hoa hồng, tuy rằng không phải tượng trưng cho tình yêu như ý nghĩa của hoa hồng đỏ, nhưng lại cho cô cảm giác thực hạnh phúc.
Cho đến một năm, nghĩ lại không tìm được ra bạn trai, tìm Hạ Đào làm bạn gái cũng không tồi đấy chứ.
Bỗng nhiên có người ấn vang chuông cửa.
Tử Lộc đi đến cửa nhà.
Nhìn qua màn hình giám sát thì lại thấy em trai bất động sản với vẻ mặt đầy xin lỗi: "Thật là xin lỗi, gần đây Đào Bảo làm hoạt động, chuyển phát nhanh nhiều quá, chuyển phát nhanh hôm trước của cô đến rồi, nhưng tôi lại quên không đem cho cô, thật ngượng quá.
Em trai bất động sản đưa cả một thùng hàng lớn đến trước mắt.
Tử Lộc nhớ rằng hình như mình cũng không đặt mua gì, nói: "Trên đó viết tên tôi sao?"
"Đúng vậy."
Tử Lộc nghĩ là điều bất ngờ mà Hạ Đào nói: "Không sao, cậu đưa vào đây đi."
Khi Tử Lộc ra nhận chuyển phát nhanh, mắt nhìn trong phòng, thư kí Chương còn chưa ra khỏi toilet, cuối cùng cô vẫn mở kiện hàng ra. Thùng hàng vừa mở, Tử Lộc liền có chút choáng váng.
Bên trong có mười mấy bộ quần áo mới, tất cả đều là đồ mấy hôm trước đi cùng chồng cũ ở trung tâm thương mại mà cô thử qua.
Tử Lộc dùng đầu ngón chân cũng biết đây là ai đưa.
Cô không nghĩ tới ngày đó Tần Lễ Sơ lại thanh toán luôn mấy món này.
Cô nhấp khóe môi, nghĩ nghĩ, vẫn là nhắn cho Tần Lễ Sơ ——
【 Lộc Lộc: 6 giờ tối anh có thời gian không? Em mời anh ăn cơm. 】
Cùng lúc đó. Trong văn phòng Tần Lễ Sơ đang xem văn kiện liền thấy tin nhắn.
Năm phút sau, Vương Lam bị triệu hồi lại về