Chủ tử nghi ngờ là kẻ bán đậu phụ đó?
Chu Tử Dụ nửa đêm phục mệnh vương gia đi dạo bên ngoài phố cũng đoán được đôi chút.
Y hoài nghi trực tiếp hỏi hắn.
Dương Hạo Hiên nghe xong không phủ nhận, chậm rãi nói ra hiềm nghi trong lòng
- Chuyện ở khu mộ do nội gián báo về đã nói thân thủ của hắn rất nhanh lẹ.
Từ lâu vương phủ chúng ta nổi tiếng phòng bị nghiêm ngặt, gián chuột cũng khó lọt, càng không có kẻ không mời nào dám đến.
- Hành sự gây động tĩnh lớn như vậy chứng tỏ kẻ này ở xa đến vốn không biết nội tình bên trong.
Ta muốn xem xem ý đồ của hắn rốt cuộc là muốn gì ở ta.
Bọn họ theo suy đoán của Hạo Hiên mà tìm đến cửa hàng đậu phụ cách đó không xa.
Quả nhiên bên trong vẫn còn sáng đèn.
Biển hiệu đã cất nhưng cửa ngoài còn chưa đóng, thấy vậy hai người cũng thô lỗ bước thẳng vào trong mà không đánh tiếng.
Lúc này nam tử đang đẩy cối đá xay đậu dường như cũng nhận ra điều gì, y ngơi tay nghi hoặc quay đầu lại.
Nhìn bóng dáng thì thôi, đối mặt với người thật mới có chút giật mình.
Chu Tử Dụ thầm nghĩ, trên đời còn có người đẹp xuất trần đến như vậy sao.
Như là tiên nhân ở trên trời vậy.
Dương Hạo Hiên thì đã sớm sững người lại từ bao giờ.
Dáng vẻ này, nét mặt này, dù đã qua mười năm, gương mặt đó bớt đi ít phần ngây ngô, thêm vào nhiều phần nghiêm túc cẩn trọng thì y vẫn không thể nào nhầm được.
Ca ca của y.
- Hai vị muốn mua tào phớ sao?
Mỹ nhân rốt cuộc mở miệng hỏi, thanh âm tuy lãnh đạm lại dễ nghe.
Y chầm chậm chỉ về phía nồi nước đậu đang sôi sùng sục.
- Ngại quá, bây giờ đã muộn, bổn tiệm chỉ có mẻ sữa đậu đang nấu, chư vị có muốn dùng không?
Ca ca không nhận ra hắn? Không phải, này là cố tình không nhận hắn.
Hạo Hiên suy nghĩ rất nhanh, nghĩ đến những việc mình làm mấy năm nay, có phải đã kinh động đến ca ca, làm y e ngại?
Lúc này Trác Thụy cũng thầm nghĩ, không ngờ Hạo Hiên thật nhạy bén.
Đường đi nước bước của mình có lẽ sớm lộ trong mắt của đệ ấy rồi.
Im lặng một chốc, rốt cuộc Hạo Hiên cũng lên tiếng phá tan thế cục ngại ngùng.
- Tiểu ca ca, làm phiền cho chúng ta hai phần sữa đậu nóng.
- Được.
Lúc này cũng chưa phải cơ hội tốt để nhận thân, xung quanh bản thân nguy hiểm như vậy, không nên để ca ca cùng lún vào.
Đệ ấy có nhận ra mình không? Ừm, nếu nhận ra mà đệ ấy phối hợp với mình không quen biết, chắc là cũng có lý do.
Mỗi người một ý nghĩ, kẻ trầm tư, người cắm cúi xay đậu.
Chỉ có Chu Cẩm Dụ tội nghiệp ở giữa ngồi ôm bát sữa nóng không hiểu chuyện gì.
Sữa mới nấu thật thơm, ngày mai có nên rủ họ Quan đi ăn cùng bánh quẩy…
- Tiểu ca ca từ đâu đến? Cửa tiệm này của huynh mới mở đúng không?
Hạo Hiên không phải là người giữ im lặng được quá lâu, hơn nữa còn là ca ca hắn ngày đêm mong nhớ.
Vừa thưởng thức sữa nóng vừa như bâng quơ hỏi thăm.
Trác Thụy đang tỏ ra bận rộn bên cối xay đậu nành cũng thản nhiên đáp