Chương 6: Là thích bóng đá hay là thích một người đàn ông chơi bóng đá?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc chính thức quay phim, Phó Nam Hề nhập vai, trở thành Tiểu Mãn chân thật.
Sau một tiếng Action trên mặt cô đã hiện ra nụ cười khi nhìn thấy người mình thích.
Cô nhấc bước nhẹ nhàng, vui vẻ phấn chấn cầm chiếc cúp chạy về phía Lộ Không, nhảy vào trong lòng ngực của anh.
Cánh tay trắng nõn non mịn vòng trên cổ anh, ngữ điệu Tiểu Mãn nghịch ngợm lại bay bổng: “Lộ Không, em đoạt giải nhất! Có phải rất lợi hại không?”
Lộ Không cong môi, nâng cô bằng một cách tay cường tráng có lực, sống mũi cao thẳng thân mật cọ cọ vào chóp mũi của Tiểu Mãn, “Ừmm, Tiểu Mãn của chúng ta rất tuyệt.”
Hai người liền giữ tư thế thân mật này vừa nói vừa cười đi ra ngoài.
Ánh mặt trời vào buổi chiều phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ bao phủ cả hai người, chùm ánh sáng ấy dần dần làm mờ hình bóng của họ ……
“Cắt! Vô cùng tốt!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đoạn phim này quay rất thuận lợi, hai người diễn một lần đã thành công.
Đạo diễn rất hài lòng, tuyên bố nghỉ ngơi.
Bởi vì buổi chiều còn phải quay cảnh vũ đạo rất khó nên giữa trưa không có nhiều thời gian nghỉ ngơi cho mọi người.
Phó Nam Hề vội vàng ăn một hộp cơm sau đó mới phát hiện phần lớn người trong phim trường đã ngã trái ngã phải ngủ từ lâu.
Không bao lâu nữa phải quay cảnh buổi chiều, các diễn viên đa phần chỉ đơn giản lựa chọn một cái ghế dựa trong phim trường tùy ý nghỉ ngơi một chút, còn có thể chợp mắt trong chốc lát.
Phó Nam Hề cũng theo mọi người ngồi trên ghế, nghiêng đầu dựa vào lưng ghế và nhắm hai mắt lại.
Lúc mơ màng sắp ngủ, cô đột nhiên nghe thấy một tiếng ồn lớn.
Phó Nam Hề mở mắt ra nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên da ngăm đen đứng ở cửa đang lớn tiếng nói gì đó với nhân viên đoàn phim.
Người đàn ông trung niên kia nói tiếng phổ thông không tốt, khi nói chuyện mang theo khẩu âm địa phương rất nặng.
Nhân viên đoàn phim nghe không hiểu, không ngừng lặp đi lặp lại: “Tôi nghe không hiểu, nghe không hiểu.”
Người đàn ông gấp đến độ đổ mồ hôi đầy đầu, ông ta tiện tay lau một cái, vô thức nâng cao giọng nói gì đó muốn đi vào, trên tay còn cầm tờ giấy không ngừng khoa tay múa chân.
Nhân viên đoàn phim hiển nhiên cũng không kiên nhẫn, cau mày cũng tăng âm lượng lên: “Ông nói cái gì tôi nghe không hiểu!”
Anh ta nghe không hiểu, tất nhiên cũng không muốn cho người xa lạ này tiến vào quấy rầy mọi người nghỉ ngơi.
Phó Nam Hề nhìn khắp nơi xung quanh một chút, phát hiện có một số diễn viên vốn đang nghĩ ngơi đã mở mắt ra, cũng có người nhắm mắt nhưng nhíu mày lại.
Cô vô thức quay đầu nhìn về phía Cố Hoài Lương, chỉ thấy anh nghiêng đầu, khóe môi mím rất chặt, lông mày dường như giật giật.
Phó Nam Hề “Xoạc” một tiếng đứng dậy, bước nhanh ra cửa, nhẹ giọng dò hỏi: “Có chuyện gì vậy ?”
Nhân viên công tác đang định mở miệng, thì thấy Phó Nam Hề làm một động tác “Suỵt” với anh ta, liền nhún vai không nói gì, anh ta thật sự không nghe hiểu người đàn ông này muốn nói gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z được edit bởi Quán Trà Đào Cam Sả. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt Phó Nam Hề rơi vào tờ giấy trong tay người đàn ông trung niên, sau đó ngẩng đầu cười ôn hòa với ông ta.
“Bác có thể cho con xem cái này được hay không?” Cô chỉ chỉ vào đồ vật trong tay ông ấy.
Người đàn ông trung niên nhìn thấy đây là một cô gái nhỏ dịu dàng, cũng thu lại cảm xúc quá mức kích động khi nãy, đem tờ giấy đưa cho Phó Nam Hề.
Phó Nam Hề nhận lấy xem xét, ngay lập tức hiểu rõ.
Đơn sửa chữa……
“Nguồn dây điện dưới đất của chúng tôi ở đây lỏng, bác sợ bị rò rỉ điện nên đến sửa chữa có phải không?” Giọng nói của cô không cao không thấp, lời nói nhỏ nhẹ phát ra từng chữ từng chữ rõ ràng, mọi người ở cửa đều có thể nghe rõ.
Người đàn ông trung niên gật gật đầu, vô cùng cảm kích: “Đúng, đúng vậy!”
Nhân viên công tác cũng hiểu rõ, “Khụ, hóa ra là việc này à.”
Phỏng chừng là nhân viên ở đây đã phát hiện ra vấn đề trong quá trình kiểm tra, nên trực tiếp tìm thợ sửa chữa tới.
Phó Nam Hề nhìn về phía nhân viên công tác, anh ta gật gật đầu.
“Vậy bác nhẹ tay một chút nha.” Phó Nam Hề đem tờ đơn trả lại cho thợ sửa chữa, dùng giọng điệu ôn hòa mà nhẹ nhàng nhắc nhở: “Đoàn tụi con có rất nhiều diễn viên đang nghỉ ngơi, tốt nhất là không nên đánh thức bọn họ.”
Thợ sửa chữa nhanh chóng đồng ý
“Được thôi.”
Vốn dĩ chỉ là công việc kéo dài trong hai phút, chẳng qua bởi vì vấn đề giao tiếp mới kéo dài lâu như vậy, ông ấy sốt ruột, âm thanh mới ngày càng lớn.
Cô gái này thái độ tốt như vậy, làm sao ông ấy có thể lớn tiếng được chứ.
Thợ sửa chữa mang theo bộ dụng cụ đi đến nơi nguồn điện có vấn đề, đem đinh ốc đã lỏng toàn bộ tháo ra, thay mới rồi vặn chặt lại, toàn bộ quá trình nhanh chóng kết thúc.
Lúc rời đi, ông ấy lần thứ hai hướng về phía Phó Nam Hề cười cười biểu thị ý cảm ơn.
Phó Nam Hề cũng cười đáp lại, tiếp theo nằm dựa vào lưng ghế, một lần nữa nhắm hai mắt lại.
Trong đại sảnh cũng khôi phục sự yên tĩnh.
Cố Hoài Lương chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt anh dừng lại trên lưng của Phó Nam Hề đang ở trước mặt.
Cô rất gầy, cổ và chân tay lộ ra bên ngoài đều rất mảnh mai, xương bả vai đằng sau lưng nhô lên rõ ràng, tóc đuôi ngựa buộc rải rác phía sau, sợi tóc thon dài dưới ánh sáng lóe lên tia sáng.
Cũng không biết nhìn bao lâu, sự bực bội vì bị đánh thức trong lòng Cố Hoài Lương dần dần bình ổn lại.
Thậm chí, còn thêm vài phần vui vẻ không giải thích được.
Fans của mình, quả nhiên không uổng công anh cưng chiều.
*
Hai ngày sau, Phó Nam Hề nhận được điện thoại của người đại diện, thông báo với cô rằng đại tiểu thư Tiếu Manh Manh đã đến.
Vào buổi chiều, khi đoàn phim quay xong cảnh cuối cùng trong ngày thì đạo diễn tuyên bố một tin tức tốt.
Buổi tối trung hợp có một trận đấu World Cup, đoàn làm phim cho mọi người nghỉ ngơi, cùng nhau đi ra ngoài ăn thịt nướng BBQ xem thi đấu.
Lời nói của đạo diễn vừa dứt, tiếng