Khi bọn người Dương Tuyết Vân rời đi được một lúc lâu, một bóng đen xuất hiện tại trước pho tượng, bóng đen đó không ai khác chính là Lâm Thần.
Lúc này, Lâm Thần mới cất tiếng nói:
- Ngươi tính trốn ở đó tới bao giờ ? Hay đập nát cái pho tượng này...
Lúc này bỗng nhiên pho tượng rùng mình môt linh hồn bỗng nhiên xuất hiện, mà linh hồn này chính là Tần Hoàng.
- Tiểu bối, ngươi làm sao biết ta ở đây ?
- Hừ chỉ là hư ảnh tàn niệm nhỏ nhoi sao qua mắt được bổn tôn ?
- Xưng hô bổn tôn, lại còn biết chân thân của ta, không lẽ ngươi là...
Linh hồn Tần Hoàng nhìn vào Lâm Thần suy xét nhưng bỗng nhiên một luồng uy áp xuất hiện, hắn run sợ liền quỳ xuống nói.
- Thượng thần, không biết thượng thần toạ giá quang lâm, khi nảy còn bày trò mong thượng thần tha tội!
- Hừ, đứng dậy đi, ta cần Thiên Canh Kim Khí của bức tượng này tu luyện!
- Không được, mong thượng thần suy xét ta chỉ là tàn hồn dựa vào bức tượng mang kim canh chi khí này để tồn ngài làm vậy ta sẽ tiêu biến mất!
Tần Hoàng nghe vậy liền quỳ xuống khẩn thiết van nài đây là xem như vật bảo mệnh của hắn mất đi hắn thật sự tan biến, nhưng nghe tiếp những lời Lâm Thần nói hắn liền sa sẫm mặt mày vô cùng hoảng sợ.
- Ngươi khi nảy chắc hẳn có ý định đoạt xá một trong sáu người bọn ta nhưng vì cảm nhận uy áp từ bổn tôn nên ngươi không dám manh động cuối cùng chọn cách im hơi lặng tiếng chứ nhỉ...!Đã có ý nghỉ xấu thì đừng hòng bổn tôn cho qua!
Nói liền Lâm Thần nắm lấy tàn hồn của Tần Hoàng mặc hắn vẫy vùng xin tha, Lâm Thần vận chuyển [ Vô Tướng Hồn Quyết] hấp thu toàn bộ linh hồn cuả hắn thành dinh dưỡng nuôi Hồn Thai.
Quả thật đúng như Lâm Thần nói, khi bọn họ vượt qua thử thách thứ nhất, cái gọi là Tiên Thiên Chí khí chiều vào người bọn hắn bên trong ẩn chứa một tia tàn hồn của hắn, Lâm Thần không hay biết mặc sức hấp thu, tới khi kim sắc quyển trục bỗng rung lên chiếu ra ánh hào quang kim sắc mang tàn hồn của hắn đánh tan, đồng thời hấp thu Tiên Thiên khí vào trong Lâm Thần cũng cảm nhận bất thường nhưng không nghĩ kim sắc quyển trục mang động tĩnh lớn như vậy khiến hắn rơi hôn mê.
Sau khi tỉnh lại hắn nhìn quét qua mọi người thấy vẫn còn bình thường hắn yên tâm sau đó đứng dậy, bên cạnh nghe Dương Tuyết Vân thuật lại sự việc hắn cũng âm thầm vận dụng một thần thông [ Vô Thượng Tiên Đồng ] căn bản thần thông này không hề có chút công dụng nào to lớn ngoài việc dùng hồn lực tập trung lên mắt tăng cường thị nhìn thấu một chút huyễn ảo hoặc linh hồn yếu mà thôi, nên tại thượng giới xem như thần thông thấp nhất, sau khi xác định điểm bất thường của pho tượng Lâm Thần không lật tẩy liền vẫn tỏ ra bình thường vượt thử thách, mỗi lần hạ cờ Lâm Thần đuề dùng hồn lực rung động xung quanh để xác định vị trí chính xác.
Mọi chuyện đều diễn ra như vậy, Lâm Thần lúc này đi tới trước bức tượng sờ quả nhiên bên trong Thiên Canh Kim Khí, Lâm Thần lấy một cái bình ngọc bình thường ra, chích máu bôi lên thân bình đồng thời dùng hồn lực vẽ những kí tự tạo thành một đồ án bao phủ bình ngọc xong đặt nó xuống dưới đất.
Lâm Thần lúc này bắt đầu bắt ấn chú miệng lẫm nhẩm chú thuật.
Lúc này trên pho tượng vàng bắt đầu đầu xuất hiện những tia sáng li ti màu vàng kim óng ánh đây chính là Thiên Canh Kim khí, chúng không ngừng bị hấp thu