Hôn Lễ Đệ Nhất Thiên Hạ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

Mắt phượng của Tần Cửu híp lại, đột nhiên cười nói: "Ai nói, kia không phải là đến rồi sao?"

Đương nhiên Hứa Mộc không tin, ở cửa còn có ba cao thủ là thuộc hạ của hắn canh giữ, nếu như có người đến, không cần Tần Cửu nhắc nhở, đã sớm có người gửi tín hiệu cho hắn rồi. Cho nên, hắn hoàn toàn không quay đầu nhìn, chỉ cười quái dị nói: "Không ngờ Cửu gia cũng sẽ dùng loại kỹ xảo cấp thấp này, mặc dù tình nhân của ngươi nhiều, nhưng e rằng không có người nào thật sự yêu thương ngươi, chi bằng ngươi để ta đến yêu thương ngươi đi!"

Trong mắt Tần Cửu chợt lóe lên ánh sáng lạnh, ý cười bên khóe môi tăng thêm, lười biếng nói: "Ai nói, nếu như tình nhân của lão nương không yêu ta, sao ta lại sinh được một tiểu tạp chủng không bằng cầm thú như ngươi!"

Hứa Mộc không ngờ Tần Cửu vừa rồi vẫn tươi cười dịu dàng đột nhiên buông lời mắng hắn, sắc mặt lập tức biến đổi, hung tợn trừng mắt nhìn Tần Cửu một cái, đang định nổi bão, chính vào lúc này, một cơn gió mạnh kéo tới, cổ tay hắn đột nhiên bị thứ gì đó bắn trúng. Hắn cúi đầu nhìn, lại là một loại tên nỏ hắn chưa bao giờ nhìn thấy.

Nhìn qua rất nhỏ xinh, không hề bắt mắt, nhưng khi bắn lên cổ tay hắn, cứ giống như có thứ gì đó móc vào máu thịt hắn, vừa rút ra đã đau đớn. Hắn kinh ngạc sững sờ quay đầu nhìn, có chút không thể tin nổi nhìn về phía cửa, không tin có người lại có thể giải quyết ba thuộc hạ cao thủ của hắn không phát ra một tiếng động, lại lặng lẽ vào cửa không một tiếng động.

Vừa rồi khi Tần Cửu nói chuyện, đã biết được Tỳ Ba đến rồi, bởi vì nàng thoáng nhìn thấy Hoàng Mao bay bên cửa sổ. Trước khi nàng đến đây, quả cầu hương đeo bên eo là chạm rỗng, bên trong lại không phải đựng hương liệu, mà là một loại gạo thơm Hoàng Mao thích ăn nhất. Trước khi Tần Cửu ra khỏi quán rượu Duyệt Lai lên xe ngựa đã rắc một ít lên mặt đất, ở trên xe ngựa, nam nhân đao sẹo đã điểm huyệt đạo của nàng, cho nên cũng không phái người nhìn chằm chằm trong xe, mỗi khi đi được một đoạn đường, hạt gạo thơm trong cầu hương sẽ theo kẽ hở của xe ngựa rơi xuống mặt đất.

Hoàng Mao đến, đương nhiên Tỳ Ba cũng đến rồi.

Tần Cửu nghiêng đầu nhìn ra phía cửa, trước mắt hoa lên, lại
là Hoàng Mao bổ nhào về phía nàng, thu cánh đậu ở trên vai nàng, mở to mắt đỗ đen nói: "Cửu gia, muốn gạo thơm, cho thêm chút gạo thơm!"

"Đã ăn trên đường rồi vẫn chưa ăn đủ, lẽ nào bình thường ta đều không cho ngươi ăn no sao?" Tần Cửu quét mắt nhìn Hoàng Mao một cái, ánh mắt dời về phía cửa.

Rất kinh ngạc phát hiện ra, nàng không biết những người đến đây.

Đứng thành một hàng là sáu nam tử, bọn họ mặc một bộ y phục dạ hành màu đen giống nhau, rất giống y phục của sát thủ, nhưng không biết vì sao, mặc lên người bọn họ, khí thế lại hoàn toàn khác với sát thủ.

Bọn họ không giống như như sát thủ, mà là giống sát thần, dường như tất cả đều nằm trong sự khống chế của bọn họ. Trong tay mỗi một người bọn họ đều kéo một cái nỏ, nhìn qua không lớn, nhưng trang trí cực kỳ kỳ quái trên cung lại khiến người ta cảm thấy, loại cung tên này không thể so sánh tầm thường, tầm bắn và sức lực tuyệt đối có sức mạnh lớn hơn cung tiễn bình thường.

Sáu người, hoặc đứng thẳng, hoặc nửa ngồi, hoặc ngồi hẳn xuống, mặc dù tư thế khác nhau. Nhưng đều là tên đã trên dây, cung mở hình trăng tròn, dường như lúc nào cũng có thể rời cung. Hơn nữa, tư thế từng người khác nhau, phương hướng ngắm bắn khác nhau, trong nháy mắt, từng sát thủ trong phòng đều cảm thấy mình bị phủ dưới bóng tên.

Rất rõ ràng, tên bắn trên cổ tay Hứa Mộc chính là do một trong số những người này bắn ra, thế nhưng, lúc này nhìn lại, trên dây cung trong tay những người này đều có tên. Rõ ràng sau khi bán ra lại đổi tên, túi đựng tên của bọn họ không đeo ở sau lưng, bởi vì tên ngắn nhỏ, túi đựng tên treo nghiêng ở bên hông, khẽ đưa ngón tay là đã có thể đổi tên.

Đứng ở trước mặt sáu người là một nam tử.

Y phục thường ngày dệt bằng gấm màu đỏ thẫm, dưới sự chiếu rọi của ánh nến trong phòng, màu đỏ thẫm gần


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện