Lâm Phong thấy cô bé Doanh Doanh này nhu thuận thanh thuần như vậy thì rất có hảo cảm. Vì vậy mà đỡ cô bé ngồi lên vai, một lớn một nhỏ từng bước đi lên sơn môn Vân Tinh Tông.
Vị đại bá cha của Doanh Doanh thấy con gái mình vui vẻ, cười khúc khích thì trong mắt hiện rõ vẻ cưng chiều, cười cười lắc đầu đi theo sau.
Lâm Phong một đường mang theo Doanh Doanh chẳng mấy chốc đã lên đến cổng sơn môn Vân Tinh Tông.
Nói là cổng nhưng thực ra nơi này chỉ có một tấm bia đá chất liệu sáng bóng có khắc mấy chữ:
Vân Tinh Tông Chính Môn
Lâm Phong nhìn mấy nét chữ như rồng bay phượng múa này thì trong lòng tấm tắc khen hay, người viết nó chắc chắn có đại thần thông.
Doanh Doanh tới nơi thì rời khỏi vai của Lâm Phong, nhu thuận đứng một bên, cha của nàng của theo sát bên cạnh.
Ba người hai lớn một nhỏ tự nhiên mà thành một nhóm cùng nhau đi vào. Phía trong là một khoảng sân rộng, hai bên có đình đài ghế tựa cho khách nhân ngồi nghỉ, thiết kế cực kỳ thanh tĩnh đẹp đẽ.
Ngay khi Lâm Phong định dắt theo Doanh Doanh đến một chỗ ngồi thì bất ngờ nhìn thấy một người quen.
Chính là vị nhị tiểu thư Lam Tử Nghiên mà Lâm Phong từng có dịp gặp gỡ lúc mới bị truyền tống đến đây. Lúc này Lam Tử Nghiên đang nói chuyện với hai người khác, cũng không biết đang bàn tán chủ đề mà thỉnh thoảng lại đưa tay che miệng cười khẽ, cực kỳ ung dung quý phái.
Lâm Phong đảo mắt suy nghĩ một chút, sau đó cúi xuống nói với nha đầu Doanh Doanh:
Ca vừa gặp một người quen phải đi chào hỏi, muội đi với phụ thân nhé. Lát nữa trắc thí xong chúng ta sẽ gặp lại. Muội chắc chắn sẽ đạt, đừng lo lắng nhé!
Vâng, muội biết rồi, cảm ơn Lâm đại ca!
Doanh Doanh nhu thuận chu cái môi nhỏ nhắn lên nói, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu.
Lâm Phong cũng chắp tay cáo từ cha của Doanh Doanh rồi bước nhanh về phía Lam Tử Nghiên đang ngồi nói chuyện trong một cái đình.
Lam Tử Nghiên không biết đang nói chuyện gì, bỗng dưng nhìn thấy một người bước tới gần, nhìn gương mặt liền nhận ra Lâm Phong, nhất thời sửng sốt.
Chào Lam tiểu thư, lâu nay không gặp, tiểu thư vẩn khỏe chứ?
Lâm Phong bước đến gần Lam Tử Nghiên, dưới ánh mắt hiếu kỳ của mấy người còn lại, chắp tay chào nàng.
Lam Tử Nghiên thấy đúng là Lâm Phong, bèn vội vàng đứng dậy trả lễ:
Chào Lâm tiên sư!
Lam Tử Nghiên vốn xuất thân gia tộc tu tiên, đối với cấp bậc lễ nghĩa trong tu tiên giới tuân thủ rất nghiêm, vì vậy mà thấy Lâm Phong chào mình thì không dám chậm trễ.
Haha, tiên sư cái gì, ngày đó nếu không có đoàn người của Lam tiểu thư đây thì không chừng Lâm mỗ gặp phiền toái rồi. Nếu nhị tiểu thư không chê thì cứ gọi một tiếng Lâm đại ca là được.
Nếu Lâm tiên sư đã nói vậy thì Tử Nghiên cũng trèo cao mà gọi Lâm đại ca vậy! Vậy Tử Nghiên ra mắt Lâm đại ca! Mời đại ca ngồi!
Lam Tử Nghiên không hổ là nhị tiểu thư danh gia vọng tộc, mỗi động tác, lời nói đều nhã nhặn, lễ phép, làm cho người không thể không sinh ra hảo cảm.
Lâm Phong cũng thuận thế mà ngồi vào một cái ghế trống trước mặt Lam Tử Nghiên, sau đó hỏi:
Lần trước được biết Lâm tiểu thư đây chuẩn bị tham gia trắc thí, không ngờ hôm nay có duyên gặp tại đây. Không biết nha đầu tiểu Vân và Dịch đại ca có khỏe không, sao hôm nay không thấy đi cùng tiểu thư?
Đa tạ Lâm đại ca quan tâm, họ vẫn khỏe. Còn Vân muội thì do đang có chút việc riêng nên hôm nay muội chỉ đến với hai vị hảo hữu. Họ cũng cùng dự trắc thí lần này.
Nói xong, liền giơ tay giới thiệu hai người đi cùng. Hai người này thấy Lâm Phong hòa nhã dễ gần thì cũng bạo gan nói:
Ta là Triệu Nam, ra mắt Lâm tiên sư!
Tiểu nữ Bạch Thủy, Lâm tiên sư ngài khỏe!
Hai người một nam một nữ đồng thời cung kính chào Lâm Phong.
Lâm Phong thấy hai người này cũng lịch sự sẽ gần thì chắp tay chào lại sau đó nói:
Được rồi, nếu hai người đã đi chung với Lam muội thì cứ gọi ta một tiếng Lâm đại ca là được. Dù sao thì qua hết hôm nay chưa biết chừng chúng ta còn có thể làm đồng môn.
Để Lâm đại ca chê cười rồi, mặc dù nghe nói Vân Tinh Tông không phân biệt tán tu hay phàm nhân, nhưng đối với tư chất lại yêu cầu rất nghiêm khắc. Tiểu muội tư chất tầm thường chưa biết có qua được một ải này hay không!
Lam Tử Nghiên nghe Lâm Phong nói vậy thì cũng có chút lo lắng nói. Trong lời nói cũng lộ ra vẻ nàng cũng có chút hiểu biết về quy trình trắc thí của Vân Tinh Tông rồi.
Muôi đừng lo, theo ta thấy thì muội sớm muộn cũng sẽ qua ải thôi! Cứ tự tin lên!
Đa tạ cát ngôn của Lâm đại ca. Thứ lỗi cho muội tò mò, sao lần này tiểu muội thấy Lâm đại ca có vẻ khác khác lần trước gặp mặt, chẳng lẽ Lâm đại ca tu vi lại tinh tiến hay sao? Nếu vậy thì xin chúc mừng Lâm đại ca thần thông tiến thêm một bước nha!
Lâm Phong nghe vậy thì thầm giật mình, lại phải đánh giá nha đầu Lam Tử Nghiên này lại một lần nữa. Nhưng phát hiện nha đầu này hoàn toàn là một phàm nhân có linh căn bình thường, lần trước Lâm Phong từng kiểm tra qua rồi. Chẳng lẽ có huyền cơ