- Ủa, sao yên tĩnh vậy, hai đứa này động phòng gì kì. Bà Hoa cố gắng ép sát tai vào cửa hết sức có thể, sao con trai bà yếu vậy, từ nãy chả nghe được một động tĩnh gì?Ông Minh bên cạnh cũng đến là chịu thua với tính trẻ con của bà, con dâu với con trai động phòng tự dưng bà lại bắt ông ra đây rình. Chạm nhẹ vào vai bà- Hai đứa nó cũng đâu phải làm lần đầu, bà lo cái gì, đi về phòng, chúng ta..ngủ- Biến đi, biến đi. Bà Hoa không thèm để lời của ông vào tai, trực tiếp đuổi ông đi, bà còn phải đang làm việc chính sự. *cháu của bà chắc phải nhờ vào người bà già này rồi*Ông Minh cuối cùng cũng phải rình cùng bà, đợi đến khi bà ngủ gật ở bên cửa, ông mới cõng bà trở về phòngThế là sáng hôm sau, 2 ông bà mắt đều thâm như gấu trúc.- Ba, mẹ hai người làm sao vậy.- Không, không có gì.Anh và cô chẳng hiểu mô tê gì nhìn hai người, tối hôm qua, chẳng lẽ hai người này còn *mất ngủ* hơn cô và anh.Bà Hoa bực tức xẹt tia laze về phía con trai mình, khinh khỉnh nói một câu- Thỏ đã mang về hang thế mà bị vuột mất, đúng là ngu như heo.Anh nghe vậy thì có chút sặc, ý này là gì đây, khinh anh ấy hả, có trách thì cũng phải trách con dâu mẹ kìa, mệt quá lăn ra ngủ, con còn chưa kịp động vào một sợi tóc của cô ấy nữa.- Thỏ cứng đầu không chịu, cứ đợi thịt thỏ mềm rồi hẵng ăn.Cô nhìn hai người đối đáp nhau, thịt thỏ cái gì cơ, chẳng lẽ sắp mở bữa tiệc thịt nướng, nghĩ đến đây tâm trạng của cô tốt hẳn lên, vội ăn bữa sáng rồi đi làm.- Con đi làm trước đây. Tạm biệt ba mẹ. Vừa mới đi được ba bước thì anh đã lôi cô lại, đập một phát lên đầu khiến cô đau điếng. Trợn tròn mắt nhìn anh.BốpBà Hoa đá anh một phát, kéo cô đứng phía sau mình.- Tao vả mày sấp mặt nghe Thụy, đánh con dâu là tao chặt tay đấy.Nói rồi bà Hoa đưa cô lên phòng mình, anh ngơ ngác nhìn theo vợ mình rồi