Vu Khả bắt đầu chuyến du lịch của mình, thế mà cũng được một tháng rồi.
Bây giờ cô vẫn đang ở Pháp, trong nước lại không ít biến động.
Sau khi tin li hôn của cô được tung ra, để giữ mối quan hệ hai nhà, nhà hắn và nhà cô vẫn tiếp tục hợp tác đầu tư kinh doanh.
Ba mẹ cô chiều cô cũng mệt rồi nên mặc sức cô bay nhảy, họ đều không quan tâm cô đang ở nước nào nữa, thỉnh thoảng cũng chỉ gọi điện nói một hai câu rồi tắt.
Hôm nay lại có tin mới, Trình Gia với Dương Gia muốn liên hôn.
Trình Diệp và đại tiểu thư Dương Gia - Diệp Tú Anh chuẩn bị đính hôn.
Vu Khả nghe xong tin tức này, không biết bản thân nên vui hay buồn.
Chẳng phải đây là điều cô muốn sao? Cô không xứng với hắn, hắn có người mới cô nên chúc phúc mới phải, tại sao lại đau lòng chứ?
Dương Tú Anh này cô biết, cô ta rất xinh đẹp, lại có học thức, nghe bảo đi du học nước ngoài, đứng với Trình Diệp thì là trai tài gái sắc rồi.
Mà cô thì… thôi bỏ đi, chính cô không biết giữ, than thở làm gì nữa.
Vu Khả về nước, cô cũng không báo ba mẹ biết, tự tới một thành phố khác làm ăn.
Cũng không thể suốt ngày ăn bám được, cô phải nên học cách kinh doanh rồi.
Cô lại mở một tiệm bánh ngọt vì đó vừa là sở thích của cô vừa là ước mơ nhỏ nhoi của cô.
Công việc thuận lợi hơn mong đợi, nhưng sức khoẻ lại có vấn đề.
“Cái gì, tôi có thai? Các người có nhầm không?”
“Cô nghĩ xem kì kinh nguyệt của cô bao lâu rồi không tới? Chỉ mới 2 tháng thôi, có thể bỏ được.”
Bác sĩ nữ nhìn phản ứng của cô, lại nhìn cô còn rất trẻ, ăn mặc phong cách như vậy hẳn là tiểu thư nhà nào thích chơi bời rồi gây hoạ, những người như vậy bà gặp rất nhiều, mà đa số thì bỏ thai.
Vu Khả trợn tròn mắt nhìn bà ta.
Thật sự không thể nào có thai được.
Làm sao có thể chứ, nhưng nếu có, cô sẽ không bỏ.
“Ai nói tôi muốn bỏ? Tôi nuôi!” Cô đập tay xuống bàn, cao ngạo bước ra khỏi phòng khám.
Vậy liền có thai rồi, sao lại đến lúc này chứ? Không phải cô đã đi bệnh viện làm vòng tránh thai rồi sao?
Vu Khả vốn định điện đến bệnh viện hỏi lại đột nhiên nhớ lại ngày hôm đó.
Hôm đó cô đã chuẩn bị lên bàn phẫu thuật lại nhận được cuộc gọi từ gia đình, lại là chuyện trăng hoa của Trình Diệp buộc cô phải xử lí… sau đó cô liền quên mất chuyện này, cứ nghĩ bản thân đã làm rồi.
Vu Khả đỡ trán, bật cười thành tiếng.
Ông trời thật biết cách trêu đùa cô, cô biết lỗi rồi vẫn muốn trừng trị cô mà.
Cô không muốn bỏ nó nhưng lại chẳng thể giữ lại.
Trình Diệp