Biệt thự lớn Lệ gia, Đường Cẩm Hoa và Lệ Từ Liêm đang ngồi đọc báo uống trà, thì người hầu bên ngoài chạy vào thông báo.
" Lão gia, phu nhân! Người nhà Bạch tiểu thư đang đứng bên ngoài, bọn họ nói có chuyện gấp muốn gặp hai người!"
" Cho bọn họ vào đi!" Đường Cẩm Hoa buông ly trà xuống, bà ấy lên tiếng.
" Dạ, thưa phu nhân, tôi đi ngay!" Người hầu nói, rồi vội ra ngoài.
Ít phút sau ba mẹ của Bạch Ngọc Trân đi vào, vừa nhìn thấy Đường Cẩm Hoa và Lệ Từ Liêm, cả hai đã khóc lóc rồi quỳ sụp xuống đất.
" Chủ tịch Lệ, Lệ phu nhân! Cầu xin hai người cứu lấy Trân Nhi nhà chúng tôi. Con bé đã mất tích hơn hai tuần rồi, chúng tôi không có cách nào tìm con bé cả, mong hai người rũ lòng thương mà giúp đỡ." Bọn họ kêu gào rất khổ sở.
" Hai người đứng lên trước đi, ngồi xuống rồi từ từ nói!" Đường Cẩm Hoa mặt không lộ ra chút biểu cảm nào, bà nói.
" Đúng vậy! Đứng lên trước đã." Lệ Từ Liêm cũng nói vào.
" Chuyện thế nào? Hai người nói rõ cho tôi biết!" Đường Cẩm Hoa nghiêm túc hỏi.
" Lệ phu nhân, thật ra Trân Nhi nhà tôi chưa bao giờ muốn hủy bỏ hôn lễ với Lệ thiếu gia cả. Có người ép buộc chúng tôi phải làm như thế, nếu không bọn họ sẽ giết chết con gái của tôi." Bạch Dạ, ba của Bạch Ngọc Trân trả lời.
" Hai ngày trước hôn lễ, con gái của tôi đã ra ngoài mua sắm một chút đồ, nhưng rồi nó đã không trở về. Tối hôm đó chúng tôi nhận được một cuộc gọi, bên kia là giọng phụ nữ, cô ta nói với chúng tôi rằng, Ngọc Trân đang ở trong tay cô ta. Nếu như không muốn nhận lại xác con mình, thì chúng tôi phải hủy hôn lễ."
" Vì lo lắng cho con gái gặp nguy hiểm, chúng tôi chỉ còn cách làm theo lời cô ta. Nhưng đã hơn hai tuần rồi, vẫn không có một chút tin tức nào cả, chúng tôi rất sợ, cô ta đã hại chết con bé rồi. Tôi đã cho người tìm kiếm khắp nơi, nhưng đều vô ích, thật sự không thể tìm thấy."
" Chúng tôi chỉ còn cách đến đây cầu xin hai người thôi! Cầu hai người giúp chúng tôi, tôi phải vất vả lắm mới sinh ra con bé, tôi không muốn nó xảy ra chuyện gì đâu." Tô Lâm Như nghẹn ngào cầu xin, bà ta là mẹ của Bạch Ngọc Trân.
" Chuyện hôn lễ thì khỏi bàn tới đi, dù gì Tử Sâm cũng đã lấy vợ rồi. Tôi cũng rất thích Ngọc Trân, vì vậy tôi sẽ giúp hai người."
" Hai người trở về đi, xem bọn bắt cóc có gọi đến không? Tôi sẽ cố hết sức để tìm Ngọc Trân trở về. Có tin tức nhất định sẽ báo cho các người." Lệ Từ Liêm thở dài nói.
" Tôi đội ơn hai người rất nhiều! Cảm ơn Lệ chủ tịch, Lệ phu nhân."
.
Nói xong, bọn họ liền trở về nhà.
" Anh nghĩ ai làm trò này?" Đường Cẩm Hoa mặt căng thẳng nhìn Lệ Từ Liêm hỏi.
" Khả năng cao chính là nó!" Lệ Từ Liêm cúi đầu nói.
" Bằng mọi cách phải cứu Ngọc Trân về, chuyện do con bé làm, chúng ta người lớn cũng phải có trách nhiệm. Nếu như bọn họ sớm nói cho chúng