Lệ Tư Ý lúc này ánh mặt dần dại ra, cô ta không còn vẻ mặt nguy hiểm như trước kia nữa rồi. Cô ta bây giờ không điên thì cũng bị bức đến điên, hoặc là bệnh nhẹ thì cũng trở nên nặng hơn.
" Hãy tha cho tôi đi! Sau này tôi sẽ không dám nữa đâu, làm ơn hãy tha cho tôi!" Cô ta nức nở cầu xin.
" Hừ, còn có lần sau thì sẽ không nhẹ nhàng như hôm nay đâu!" Điều dưỡng trợn mắt gầm lên, cô ta đá mạnh vào người Lệ Tư Ý, rồi mới hậm hực mà rời đi.
A Tự theo lời dặn của Lệ Tử Sâm đến đây, hắn cũng muốn xem thử Lệ Tư Ý sống ở đây như thế nào rồi?
" Trợ lý A Tự, anh đến rồi sao? Mời anh vào trong!" Viện trưởng thấy hắn đến rất vui mừng, vội vàng kính trọng nói.
" Cô ta ở đây thế nào rồi? Có phải chăm sóc rất đặc biệt hay không?" Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, lười biếng hỏi.
" Anh cứ yên tâm! Ở đây chúng tôi chăm sóc cô ta rất đặc biệt, đảm bảo sẽ không để anh phải thất vọng đâu!" Ông ta cười vui vẻ nói.
" Vậy thì tốt rồi! Đây là số tiền mà Lệ tổng hứa sẽ tài trợ cho trại giam này, ông nhận đi!" Hắn lấy trong túi ra một tấm séc, rồi đẩy về phía ông ta.
" Thật tốt quá! Cảm ơn anh rất nhiều, phiền anh cũng gửi lời cảm ơn đến Lệ tổng giúp tôi!" Ông ta nhanh tay nhặt lấy tấm chi phiếu, miệng cười lớn đáp.
Trước khi rời đi, A Tự có đến phòng giam của Lệ Tư Ý để xem tình hình, hắn ta vô cùng hài lòng với hoàn cảnh của cô ta lúc này. Nghĩ đến Diệp Tử vì cô ta mà phải nằm trong bệnh viện, hắn lại cảm thấy bao nhiêu vẫn chưa đủ.
" Hừ, cô như vậy vẫn còn tốt lắm! Nhưng đừng lo, rồi cô cũng sẽ chết dần chết mòn ở đây thôi!" Hắn nghiêm giọng nói, rồi nhanh chân đi ra ngoài xe.
Vào xe rồi, hắn gọi điện báo về cho Lệ Tử Sâm." Sếp, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thoả cả rồi, cô ta ở đây nhất định sẽ sống dở chết dở!"
" Tôi biết rồi!" Bên kia Lệ Tử Sâm bình thản trả lời, so với những gì Lệ Tư Ý gây ra cho anh, thì bao nhiêu đây chẳng thấm vào đâu cả.
Lại nói đến Lưu Phi Phàm, thời gian hắn ở trên đảo mỗi ngày đều rất tốt, tâm tính cũng thay đổi không còn lưu manh như trước kia nữa. Hằng ngày hắn giúp cha con Tần Y Y làm việc, cứ thế yên bình mà sống ở đây.
Lửa gần rơm thì lâu ngày cũng bén, cả hai lại có tình cảm trai gái với nhau. Thấy hắn cũng chịu khó làm việc, lại còn rất tốt tính, cho nên cha của Tần Y Y đã đồng ý cho hai người tiến tới. Cả hai đã định ngày tổ chức hôn lễ, để chính thức về chung một nhà.
" A Hải, ngày mai chúng ta kết hôn rồi, em thật sự có chút hồi hộp!" Tần Y Y