Cô nhìn họ một cách thờ ơ rồi nói nhẹ nhàng: "Tôi là Tịch Mộ Như, xin lỗi, đã để cô Khuông phải thất vọng."Mộ Như nói xong câu này, lập tức xoay người rời đi, đối với Đông Phương Vũ đang ở bên cạnh Khuông Doanh Doanh, cũng không thèm nhìn anh một lần, cũng không cần lãng phí ánh mắt với anh.Nhà họ Tịch không còn tồn tại, cô cũng bị Đông Phương gia đuổi ra khỏi nhà. Mối quan hệ giữa nhà họ Tịch và Đông Phương gia, sự vướng mắc giữa cô và anh em Đông Phương Mặc cùng Đông Phương Vũ đã hoàn toàn chấm dứt, càng không có chuyện sẽ chào hỏi nhau.Đông Phương Vũ đứng bên xe, nhìn chằm chằm bóng lưng đã khuất dần. Kể từ lễ đính hôn giữa anh và Khuông Doanh Doanh, anh đã không gặp lại cô, trong vòng chưa đầy 20 ngày, cô dường như phờ phạc đi rất nhiều.Cô mua đồ ở đây. Vậy có nghĩa là cô sống ở gần đây, nhưng cô không phải là sống ở ngôi làng trong thành phố nơi cô thuê nhà với mẹ cô sao? Xung quanh đây toàn là những khu dân cư cao cấp, cô có đủ tiền mua sao?"Vũ, chúng ta nên đi mua sắm. Tối nay là sinh nhật của dì Mai. Chúng ta phải chuẩn bị món quà thật tươm tất." Khuông Doanh Doanh nhìn thấy ánh mắt Đông Phương Vũ dõi theo Tịch Mộ Như không rời, trong lòng nổi lên cảm giác ghen tị.Tịch Mộ Như, một người phụ nữ xấu xí với vết bớt trên trán lại có thể thu hút được ánh mắt của Đông Phương Vũ, có vẻ như cô ta đã đánh giá thấp người phụ nữ này.Trước giờ cô ta luôn coi Tịch Mộ Tuyết là kẻ thù mạnh nhất, bởi vì người phụ nữ đó quả thực quá hoàn mỹ, lại đang học múa trong trường nghệ thuật, dáng người mềm mại nên bất cứ người đàn ông nào cũng ưu ái cô ta.Tịch Mộ Tuyết đã bị cô ta đánh bại hoàn toàn, đã lâu không tìm thấy bóng dáng của Tịch Mộ Tuyết ở Tân Hải, nhưng con quái vật xấu xí Tịch Mộ Như này vẫn đang ở Tân Hai, không những vậy mà cô còn thực sự thu hút ánh mắt của Đông Phương Vũ.Đông Phương Mặc của Đông Phương gia không chỉ không