Mộ Như mua nguyên liệu trở về nhà, định dùng chìa khóa mở cửa nhưng Trịnh Nhất Phàm lại mở cho cô từ bên trong, thấy cô mua nhiều đồ như vậy, anh vội đưa tay ra đón lấy.“Chiều nay anh không đi làm à?” Mộ Như không khỏi tò mò hỏi khi thấy anh không còn mặc áo blouse trắng nữa.Vì bình thường vào buổi trưa Trịnh Nhất Phàm phải đi làm nên sẽ không về nhà, mặc dù buổi trưa bác sĩ có hai tiếng đồng hồ nghỉ ngơi, nhưng anh lại là bác sĩ khoa cấp cứu, sợ sẽ có bệnh nhân bất ngờ nên anh chỉ tranh thủ chợp mắt một chút vào giờ nghỉ trưa.“Tôi định làm vào buổi chiều, nhưng buổi tối tôi phải dự tiệc của dì tôi nên tôi đã xin nghỉ.” Trịnh Nhất Phàm sắp xếp các nguyên liệu vào tủ lạnh rồi cười nói: “Nhưng buổi tiệc tối nay tôi lại không có bạn nữ, cô có muốn làm bạn nữ đi cùng tôi không? "“Tôi?” Mộ Như đưa ngón tay chỉ vào mình, sau đó nhanh chóng lắc đầu nói: “Không, không, chắc chắn là không được. Tôi không biết khiêu vũ, cũng không có kinh nghiệm đi dự tiệc…”“Cái này cũng đòi hỏi phải có kinh nghiệm sao?” Trịnh Nhất Phàm giành lời, sau đó cằm nguyên liệu cho bữa trưa rồi mỉm cười về phía nhà bếp, “Mộ Như, cô không biết nhảy, điều đó không quá quan trọng, vì chúng ta có thể không khiêu vũ. À, cô chỉ cần đi với tôi. Dù sao, tôi cũng không muốn nghe dì tôi tiếp tục nói về chuyện kết hôn.Mộ Như hiểu những gì Trịnh Nhất Phàm nói, cô nghĩ dì của Trịnh Nhất Phàm cũng là người quan tâm đến hạnh phúc cả đời của anh, tuy nhiên, Trịnh Nhất Phàm lại là người đặt sự nghiệp lên hàng đầu, bố mẹ anh đều ở nước ngoài xa xôi nên người dì này rất lo lắng cho anh.Cô thực sự không muốn đi, nhưng vì Trịnh Nhất Phàm đã lên tiếng, dù sao thì Trịnh Nhất Phàm cũng nói anh không có bạn gái, cô thừa biết các y tá của bệnh viện, Nếu anh nhờ một y tá giúp đỡ, thì anh chắc chắn sẽ gặp rắc rối