"Bố, đây là quyết định vẹn cả đôi đường. Hơn nữa bố không muốn nghĩ tới. Nhà họ Tịch của chúng ta chỉ sinh con gái mà không sinh con trai. Nếu con không gả cho Đông Phương Mặc, đừng nói là Đông Phương Mặc không có con cháu , nhà họ Tịch của chúng ta cũng vậy. Con có con nối dõi không? "Thấy cha cô còn đang suy nghĩ, Tịch Mộ Tuyết đi sâu vào phân tích nói:" Bố, mẹ nghĩ đi, Đông Phương Mặc không có con nối dõi, con nghe nói anh ta có một em trai là Đông Phương Tuấn, họ Tịch của chúng ta không có con cháu. Chẳng lẽ không cần thiết phải cắt bỏ con cháu? Bố có muốn nhà họ Tịch bị cắt bỏ ở thế hệ của con không? "Tịch Viễn Trình nghe lời con gái lớn, nghĩ kỹ lại cũng thấy có lý, ông chỉ có hai cô con gái, nhưng cô con gái nhỏ Tịch Mộ Như lại có một vết bớt trên trán và đó không phải là điềm lành. Nhà họ Tịch nhất định không thể trông chờ vào Tịch Mộ Tuyết.Cô con gái lớn Mộ Tuyết vừa xinh đẹp lại vừa thông minh gần như thừa hưởng hết ưu điểm của ông, đương nhiên vẫn phải trông cậy vào cô để nối nghiệp nhà họ Tịch, nếu Mộ Tuyết cưới Đông Phương Mặc thì cô ấy chẳng phải thực sự sẽ tự đào mồ chôn mìnhVì vậy, ông gật đầu, liếc nhìn Mộ Như và nhàn nhạt nói: "Vậy thì là như vậy đi, Mộ Như sẽ kết hôn với Đông Phương Mộ thay cho chị gái Mộ Tuyết của con."Nghe xong, Mộ Như chỉ cảm thấy không khí xung quanh trong chốc lát trở nên lạnh lẽo, vì vậy cô không khỏi đưa mắt bất lực nhìn mẹ- Đỗ Tâm Duyệt đang ngồi trên ghế sô pha.“Trước kia, Mộ Tuyết đã kết hôn với Đông Phương Mặc sáu năm trước?” Đỗ Tâm Duyệt đang ngồi im lặng rốt cuộc không nhịn được nói, đồng thời liếc mắt nhìn Mộ Như đầy thương cảm, sau đó nói thêm "Hơn nữa, năm năm trước, nhà họ Tần cũng đã đề cập đến chuyện kết hôn với chúng ta, Tần Tấn và Như