Tich Viễn Trình thấy vợ không ngừng suy nghĩ, liền phân tích: "Mộ Như thì khác, nó lớn lên với một người hầu nên nó có tính cách ngoan ngoãn, ngoan hiền, biết cách chấp nhận nghịch cảnh, nó làm bất cứ điều gì cũng không bao giờ chống lại chúng ta. Đúng vậy, với tính tình điềm đạm và hy sinh như vậy, tốt nhất nên gả cho Đông Phương Mặc. "“Mộ Như, em thay chị gã cho Đông Phương Mặc, được không?” Mộ Tuyết lập tức đi tới nắm lấy tay Mộ Như, gọi em gái rất nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên mộ Như nghe thấy Mộ Tuyết gọi mình là em gáiCô cắn môi không nói, cô đang phân vân không biết có nên kháng cự lại nữa không, để phá vỡ hình ảnh của mình trong mắt cha cô là người luôn bình tĩnh, tự vệ và không bao giờ kháng cự.Tuy nhiên, cô chưa kịp nói thì đã nghe Mộ Tuyết lại nói: "Mộ Như, em không nghĩ đến chuyện nếu không phải chị năn nỉ ba cho em đi học, thì có lẽ bây giờ em đang giúp việc với má Vương thôi. Sao có thể là sinh viên đại học, chị đối với em tốt như vậy, tại sao không báo đáp lòng tốt của chị chứ? "Mộ Như không thể không cảm thấy đau sau khi nghe những lời của Mộ Tuyết nói vì những lời của Mộ Tuyết là sự thật. Mộ Tuyết bắt đầu đi học mẫu giáo từ năm 3 tuổi còn cô chỉ có thể ở nhà với má Vương cho đến khi cô lên bảy, khi đó Mộ Tuyết đang học cấp 1, cô ta đột nhiên ghen tị với những người khác trong trường rằng cô ta không có bạn học cùng, nên sau đó cầu xin Tịch Viễn Trình cho cô đến trường, nói rằng cô là bạn của cô ta."Mộ Như, con lúc sinh ra đã bị thầy bói đánh giá là xui xẻo, ta vốn dĩ muốn vứt bỏ con, nhưng thay vì ném con xuống sông chết chìm, ta đã nuôi nấng con, thế nên bây giờ con nên báo đáp đúng không? ”Thấy Mộ Như vẫn im lặng, Viễn Trình không khỏi cao giọng hỏi.Mộ Như biết rằng cô không có đường lui trong