Kỳ Chiến mặc dù vẻ ngoài nhìn giống cậu chủ đào hoa không nghiêm túc, nhưng cuối cùng lại là người nắm quyền của Kỳ Thị, trong lời nói ẩn giấu thâm ý, đối với mọi hoàn cảnh anh ta có đủ tự tin chống đỡ.
Người đàn ông này, quá mức thâm sâu, Hứa Như đối với người như thế này, tự thấy nên tránh xa.
“Không nhẫn nại rồi, cảm thấy buồn tẻ?” Kỳ Chiến thấy dáng vẻ không vui của cô, tâm trạng lại vui lên môi mỏng khẽ cong lên.
Hứa Như lườm anh ta, lùi về sau nửa bước: “Tổng giám đốc Kỳ phải bàn bạc công việc, tôi ở bên cạnh anh, không sợ tôi nói bí mật thương mại của anh ra ngoài sao?”
Ý cười trong đáy mắt của Kỳ Chiến càng đậm: “Cô nếu như có thể nghe hiểu, tôi sẽ không tiếc bất kỳ giá nào cướp cô về Kỳ Thị.”
Hứa Như lập tức trợn mắt nhìn anh, sau đó không tiếp tục để ý Kỳ Chiến nữa, anh ta rất nhanh lại bị người khác quấn lấy, cho nên không có đi theo nữa.
Xung quanh, Lý Thế Nhiên và Lục Hoan không có nhìn thấy, Lý Thành đang nói chuyện với mấy cổ đông của Lý Thị, tối nay cô vốn dĩ không định đến, cũng không có chuyện của cô, bèn định rời khỏi.
Chỉ là chỗ cửa ra vào quá bắt mắt, cô bèn hướng đến một cửa khác.
Vị trí tầng 2, Lục Hoan nhìn thấy bóng dáng của Hứa Như, đôi mắt đen dần nheo lại, ly rượu trong tay suýt bị cô ta bóp vỡ.
Cô ta gọi phục vụ lại: “Bên cửa phụ có thang bộ, cửa trước sau anh khóa hết lại cho tôi.”
“Vâng, cô Lục.”
Đôi lông mày tinh tế của cô ta hơi nhướn lên, xoay người, nhìn Lý Thế Nhiên đứng cách đó không xa đang nói chuyện với quan khách, bèn cười duyên dáng đi tới.
Hứa Như nhìn thấy cầu thang dẫn đến cửa ra, đèn sáng ngược lại không khiến người ta sợ hãi, đôi giày bệt bước trên mặt không phát ra âm thanh, cho nên có thể nghe rõ tiếng cửa đóng lại.
Cô cấp tốc chạy xuống xuống lầu, cánh cửa đó, cũng từ từ khóa lại trước mặt cô.
Dần dần, đèn trên đỉnh đầu cũng trở nên yếu hơn, cuối cùng, cầu thanh này chìm vào bóng tối.
Hứa Như trong lòng run lên, dùng sức đẩy cửa: “Có ai không! Mở cửa cho tôi…”
Nhưng đáp trả cô chỉ là âm thanh phản hồi của cô.
Sau khi cô bước vào cửa lập tức bị khóa lại, sau khi đi xuống, cửa cũng mới bị khóa lại không bao lâu, cho nên… Chuyện này có người cố ý làm?
Là ai?
Trong bữa tiệc này, cô không có làm quá, biết cô tham gia cũng chỉ có mấy người thân quen, hơn nữa thân phận của cô cũng không có lộ ra, chỉ có rất ít người biết cô là bà Lý.
Người nhắm vào cô… Kỳ Chiến?
Cô lập tức lắc đầu, anh dường như không cần phải nhốt cô lại, lẽ nào vì không để Lý Thế Nhiên nhìn thấy cô?
Hứa Như suy nghĩ, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là suy đoán, bây giờ quan trọng nhất chính là phải rời khỏi đây.
Rút điện thoại từ trong túi xách ra, nhưng khiến cô thất vọng là, điện thoại của cô sớm đã hết pin rồi.
Khi ra khỏi công ty đã rất muộn, vốn trực tiếp muốn về nhà, mới không nhớ phải sạc pin.
Sắc mặt của Hứa Như dần trở nên tái nhợt, không thể liên lạc với bên ngoài, cô chỉ có thể ngồi đợi trong cầu thang.
Chỉ cần bữa tiệc kết thúc, người đứng đằng sau đó sẽ thả cô ra ngoài?
Mặc dù suy nghĩ như thế, nhưng Hứa Như không có nắm chắc…
…
Bữa tiệc này, chú út của Lục Hoan – Lục Phong cũng đích thân đến, nhà họ Lục từ lâu đã là hào môn thế gia của nước B, địa vị không bằng nhà họ Lý, nhưng mấy năm nay không có một người có đủ năng lực để nắm quyền, cho nên đã dần dần thất thế rồi.
Lục Phong bây giờ có thể dựa vào, cũng chỉ có Lục Hoan, Lục Hoan và ông ta không thân, hơn nữa cô ta càng thân cận với nhà họ Lý hơn, Lục Phong sớm đã có ý định để cô ta gả vào nhà họ Lý, tối nay, phải làm cho xong chuyện này.
Nhìn thấy Lục Phong cũng đến, Lục Hoan rõ ràng có chút sợ hãi, bất giác siết chặt cánh tay của Lý Thế Nhiên.
“Thế Nhiên, chú của em…”
Sắc mặt của Lý Thế Nhiên dửng dưng, bèn muốn đi