Lăng Duật vẫn đến Lăng Thị làm việc sau khi bình phục, lúc cả nhà biết ảnh tỉnh lại mẹ anh thậm chí còn mắng anh một trận vì ngu ngốc để người ta tính kế, còn Tần Vũ Phong thì lại kể anh nghe chuyện cô giúp anh trả thù, còn chính tay mình giết chết Mộ Cẩn Phong.
Vì sau ngày hôm nay anh phải ở nhà với cô, nên nhờ trợ lý tuyển thêm thư ký mới để phụ anh ta một tay, từ hôm nay đến khi cô sinh anh sẽ chuyển toàn bộ công việc về nhà.
Vậy mà anh ta lại đi tuyển một nữ thư ký chân dài, cô gái đó suốt ngày lưỡng lự trước mặt anh khiến anh vô cùng chướng mắt nhưng cũng phải chịu thôi vì trợ lý anh tuyển thư ký cho anh ta mà không phải anh.
“ Lăng Tổng! Anh uống một chút cafe đi, là em mới pha rất ngon đó ” Nữ thư ký đó mặc một chiếc đầm body ôm sát người đứng trước bàn làm việc của anh.
Cúi người đưa cafe cố tình để lộ vòng một của cô ta trước mặt vậy mà anh một cái cũng không nhìn.
Cánh cửa phòng làm việc đột nhiên bật mở trợ lý của anh hốt hoảng nói “ Lăng Tổng! Phu Nhân của ngài đến rồi ”.
Câu nói vừa dứt thì Khương Tịnh Kỳ đã bước vào, vẻ mặt đằng đằng sát khí muốn giết người, cô vừa mới nghe tin anh tuyển thư ký mới là nữ giới chân lại còn dài nữa nên liền chạy đến đây xem.
Khương Tịnh Kỳ bước lại đến trước mặt cô mang thai đã bốn tháng, bụng cũng đã có chút nhô lên, cô mặc chiếc áo babydoll vô cùng đáng yêu.
Cô ta vừa nhìn thấy cô liền tỏ thái độ mỉa mai “ Lăng Tổng! cô gái này là ai vậy chạy đến đây còn không chào hỏi đúng là không biết phép tắt ”.
“ Cô nói ai không biết phép tắt? có tin tôi đuổi việc cô không? đi làm mà ăn mặc hở hang như vậy đúng là không tuân thủ nội quy ” Khương Tịnh Kỳ không sợ còn đưa đôi mắt sắc bén nhìn cô ta đang khoanh tay đứng trước mặt cô.
Cô ta thấy vậy liền tức giận nói “ Cô là ai có quyền gì mà đuổi tôi chứ.
Lăng Tổng anh mau đuổi cô ta đi đi ” cô ta xoay sang Lăng Duật nói nhưng anh lại không thèm quan tâm.
Đột nhiên Lăng Duật đứng dậy bước ra khỏi bàn làm việc, cô ta cứ ngỡ anh sẽ bênh cô ta nhưng khi thấy anh đảo một vòng xong liền đứng sau lưng của Khương Tịnh Kỳ vòng tay ôm lấy eo cô.
Anh dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn cô ta chán ghét nói “ Cô hỏi cô ấy là ai có quyền gì mà đuổi cô sao? Cô ấy là vợ tôi là bà chủ của Lăng Thị như vậy đã có quyền chưa? ”.
“ A Tôn! Đuổi việc trừ cậu nửa tháng lương ” Lăng Duật lạnh lùng nói.
A Tôn thật không thể tin nôi vì một đứa ngu ngốc như cô ta lại khiến ông đây bị sếp trừ lương thật sự không thể tin nổi, nhưng anh ta cũng chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận.
Còn cô thư ký mới dậm chân tức giận bỏ đi, cô ta vốn định một bước lên làm chủ, tham lam nên mới như vậy.
Nhưng hai người đó đi thì Lăng Duật cũng không thoát khỏi sự lạnh nhạt của Khương Tịnh Kỳ, cô gạt tay anh ra thái