Lăng Duật anh thức rất sớm mặc dù cả đêm không ngủ được, nửa đêm cô lại bị đau chân, xong còn giật mình ngồi khóc khiến anh không thể nào yên tâm mà ngủ chỉ cần cô cựa quậy anh đã thức giấc.
Nấu bữa ăn sáng cho Khương Tịnh Kỳ, cô dạo gần đây vậy mà rất kén ăn, không phải anh nấu liền không chịu ăn, chỉ còn gần hai tuần nữa là cô sinh rồi bụng bâu giờ đã to vượt mặt.
Mỗi lần cô đi đứng hay muốn lấy cái gì mà tự mình làm khiến anh sợ đến chết khiếp.
“ Bà xã thức dậy ăn sáng thôi ” Lăng Duật lay lay người cô, anh vô cùng dịu dàng vừa nấu đồ ăn sáng xong mới gọi cô dậy.
Khương Tịnh Kỳ dụi dụi mắt, cô đưa mắt nhìn anh nũng nịu nói “ Không muốn! em muốn ngủ thêm một chút ”
Nhưng anh không thể để cô ngủ mãi như vậy được, cô lại có thói quen thường xuyên bỏ bữa khiến anh đứng ngồi không yên “ Ngoan nào, xuống ăn sáng xong anh đưa em đi dạo ”
Anh dùng mọi cách dụ dỗ cô, cuối cùng thì Khương Tịnh Kỳ cũng chịu thức, anh giúp cô vệ sinh cá nhân xong vì sợ cô đi tới lui bất tiện nên liền dời phòng ngủ xuống tần trệt.
Khương Tịnh Kỳ vô cùng ngoan ngoãn, cô nghe theo anh nhưng vừa bước ra khỏi cửa đã thấy Lăng Duật đã bày ra một đống gỗ lấp, còn có cả con ngựa gỗ đang được anh làm dỡ.
Cái con người này lại làm gì nữa vậy.
Bữa sáng được anh dọn ra sẵn, hôm nay anh lad nấu cháo tổ yến cho cô dùng, cô vừa múc một muỗng thổi thổi cho bớt nóng sau đó liền cho vào miệng, đối với cô chỉ cần là đồ anh nấu cô đều có thể ăn.
“ Lăng Duật! Anh bày ra nhiều đồ trong nhà như vậy là định làm gì nữa vậy ” Khương Tịnh Kỳ lên tiếng nhìn anh đôi mắt cô trong veo, nhưng khiến Lăng Duật cũng cảm thấy có chút bất an.
Anh thông thả lấy cho cô lây sữa nóng đặt lên bàn “ Anh muốn tự tay lấp nôi cho bé con, còn làm thêm đồ chơi cho nó ” vì là con của anh và cô nên anh muốn cho bé con những điều tốt đẹp nhất.
“ Lăng Duật! nếu em sinh con trai thì sao? ” Cô ngẩn đầu hỏi anh.
Lăng Duật bình thản đáp vừa đáp vừa lấp những mảnh gỗ cuối cùng của chiếc nôi “ Thì ông bà nó nuôi, anh không nuôi ”
“ Anh thích con gái vì nó sẽ xinh đẹp giống em ” Anh đưa đôi mắt đầy sự yêu thương nhìn cô, vô cùng vô cùng dịu dàng.
Cô nghe anh nói xong liền ngại ngùng cúi mặt ăn tiếp bát cháo tổ yến, hai má có chút ửng đỏ, cái tên này từ khi nào lại mồm mép như vậy, rõ ràng trước kia đâu có thế này.
Trước kia muốn cô là của anh, liền biến cô thành của anh bây giờ lại còn nói ra mấy cái lời đường mật chết người như vậy.
Cô ăn xong liền pha cho