Kiều Tâm Vũ bất ngờ bị Tịch Kỳ Phong thẳng người xâm lược như thế, cả người cô cảm giác không còn chút sức lực nào hết, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn, cô bắt đầu dần quen với cảm giác bị anh xâm chiếm từng chút một.
Ánh mắt của Kiều Tâm Vũ nhìn thẳng vào khuôn mặt anh tuấn của Tịch Kỳ Phong, trán anh xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, thoạt nhìn rất cương nghị quyến rũ, khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra sự sắc bén, ánh mắt nhìn cô vừa dịu dàng lại mang theo yêu thương nồng nàn.
Chẳng hiểu sao lúc này Kiều Tâm Vũ lại cảm thấy rằng Tịch Kỳ Phong trở nên có sức hút như vậy, cô si mê ôm lấy gáy của anh kéo anh xuống, đưa lưỡi li/ếm lớp mồ hôi lấm tấm đó.
Chiếc lưỡi mềm mại khẽ lướt qua trán, mang theo một dòng điện ngứa ngáy tê dại, bên dưới Tịch Kỳ Phong không ngừng đụng chạm, ánh mắt liếc nhìn cô một cách sâu sắc.
“Ưm a! ” Kiều Tâm Vũ ôm thắt lưng cường tráng của Tịch Kỳ Phong, giống như lá rơi trên mặt nước, theo động tác của anh mà lay động cơ thể, đôi mắt xinh đẹp của cô thoáng thất thần, không có tiêu cự nhìn trần nhà, trong miệng phát ra tiếng r/ên rỉ ngọt ngào.
Dù đây không phải là lần đầu tiên của Kiều Tâm Vũ nhưng Tịch Kỳ Phong lại có thể cảm nhận nó chẳng khác lần đầu tiên là mấy, anh sợ cô đau nên vẫn luôn nhẹ nhàng từ tốn hết sức có thể.
“Có cảm thấy đau không hả Tâm Vũ?” Tiếng Tịch Kỳ Phong xen lẫn trong tiếng nước róc rách càng thêm cực kỳ gợi cảm.
Kiều Tâm Vũ lắc đầu, muốn nói chuyện nhưng lại phát ra tiếng r/ên rỉ không thành công, động tác của Tịch Kỳ Phong lại càng nhanh hơn nữa.
Kiều Tâm Vũ không nhịn được nhắm đôi mắt lại, toàn thân giống như có lửa cảm nhận Tịch Kỳ Phong lấp đầy, động tác càng lúc càng mau, càng ngày càng mạnh, anh đụng chạm cô rất sâu, đi vào hết bên trong khiến cô bị k/ích thích cực độ.
Hai tay của Kiều Tâm Vũ yêu kiều ôm lấy Tịch Kỳ Phong, giống như chỉ có thể làm vậy mới chịu được sức mạnh của anh, chịu được kh/oái cảm trước nay chưa từng có, hơi thở nóng rực của anh phun trên mặt cô, làm cô không tự chủ mở ra đôi mắt xinh đẹp mơ hồ không có tiêu cự.
Tịch Kỳ Phong th/ở dốc âm thanh tràn đầy d/ục vọng lên tiếng “Anh yêu em Kiều Tâm Vũ.
”
Hô hấp của hai người dồn dập quấn quít lấy nhau, Tịch Kỳ Phong nhìn Kiều Tâm Vũ trong mắt bắn ra ánh nhìn âu yếm làm tim cô đập nhanh, khiến cho cô không nhịn được cùng anh một lần chạy nước rút.
Kiều Tâm Vũ cảm giác mình bị lạc, bị lạc trong không khí thân mật của nam và nữ, cũng quên mất chuyện bản thân không thích gần gũi với người khác giới mà còn đi xa vượt cả giới hạn của bản thân như thế này.
“A! ưm! em không được! dừng lại đi mà…ưm ưm…”
Trên giường, Kiều Tâm Vũ hoàn toàn vô lực, bị động nhận lấy sự yêu thương càng lúc càng mãnh liệt của Tịch Kỳ Phong đem đến.
Mỗi một lần tiến vào cơ thể của Kiều Tâm Vũ, dã thú khổng lồ đều mang đến từng đợt kh/oái cảm khiến cô mê muội, làm cô không chịu nổi phải mở miệng xin anh nương tình, dáng vẻ kiều mỵ mê người của cô lúc này in đậm trong đôi mắt Tịch Kỳ Phong, khiến h/am muốn chiếm hữu cô của anh càng trở nên điên cuồng hơn nữa.
“A.
.
ưmmm.
”
Kh/oái cảm không ngừng ào tới như cơn sóng lớn cuốn lấy Kiều Tâm Vũ, mà thân thể cô cũng vô thức chuyển động về phía sau nghênh hợp với từng đợt tiến công của Tịch Kỳ Phong, đem hạ thân cứng rắn của anh ôm lấy, bao bọc càng thêm chặt chẽ, khiến anh bị k/ích thích càng thêm mãnh liệt và điên cuồng tiến vào sâu hơn.
Bầu ng/ực tròn đầy nương theo sự vận động cuồng dã không ngừng rung động, đôi môi đỏ mọng hé mở không ngừng phát ra những tiếng rê/n rỉ mê hồn, đôi mắt đẹp đã sớm trở nên mông lung vì bị màn sương mờ bao phủ, thân thể trắng trẻo của Kiều Tâm Vũ dưới sự k/ích tình cuồng dã giờ đã chuyển sang màu phấn hồng cực kỳ quyến rũ.
Kiều Tâm Vũ thực sự quá mê người khiến Tịch Kỳ Phong không kìm lòng được mà lại cúi xuống hôn cô mãnh liệt, cướp lấy từng tiếng ngâm nga trên cái miệng nhỏ nhắn, vơ vét hết thảy sự ngọt ngào của khoang miệng thơm mát.
Không biết sự điên cuồng này kéo dài bao lâu, Kiều Tâm Vũ cảm thấy hai chân mình cũng bủn rủn không còn chút sức lực nào cả, sự bền bỉ của Tịch Kỳ Phong đúng thật là rất kinh người, nhìn cô cắn chặt môi dưới, sắc mặt thực sự không tốt, lúc này anh mới chịu gia tăng tốc độ vội vã giải phóng chính mình.
Tịch Kỳ Phong ôm eo của Kiều Tâm Vũ, tiến tới càng nhanh, cô ở phía dưới anh không ngừng nức nở, đột nhiên anh phát ra âm thanh như dã thú gầm nhẹ, thân thể co rút mãnh liệt, cô cảm thấy trong cơ thể bị bắn một dòng khí nóng bỏng.
Tịch Kỳ Phong và Kiều Tâm Vũ đều thở dốc, anh nằm gục trên người cô quyến luyến hôn nhẹ lên môi cô, cả một đêm bị hành hạ cô cũng không còn sức lực rượu cảm thấm lắm rồi mà bắt đầu mê man chìm vào giấc ngủ.
Tịch Kỳ Phong cũng cảm thấy mệt lắm rồi nên nằm xuống phần giường bên cạnh rồi ôm Kiều Tâm Vũ vào lòng cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Tô Cẩn nhìn thấy Cao Đàn Hương về nhà cùng Hắc Long và Bạch Long thì nhíu mày lên tiếng hỏi “Ủa anh Phong và Tâm Vũ không về cùng bà nội à?”
Cao Đàn Hương khẽ lắc đầu xua tay “Kỳ Phong bảo rằng Tâm Vũ cảm thấy không thoải mái nên đã đưa con bé rời khỏi hôn lễ của Thiếu