Năm xưa Tôn Di là một y tá ở bệnh viện phụ sản, bà ta học không được tốt như người khác nên phải đi từ điều dưỡng rồi mới học lên được y tá, khi vào bệnh viên công tác được một thời gian thì Tôn Di lại nảy sinh tình cảm với bác sĩ trưởng khoa khi đó tên là Thiên Nhân.
Thiên Nhân là trưởng khoa sản của bệnh viện Thành Huy tại Thu Phong Cổ Trấn, ông ta lớn hơn Tôn Di gần 20 tuổi, ông ta đã có vợ và hai đứa con trai rồi, cũng nhờ gia đình vợ có chút thế lực và tiếng tăm tại Thu Phong Cổ Trấn mà Thiên Nhân mới có thể ngồi vào ghế trưởng khoa khi tuổi đời còn rất là trẻ.
Vì hôn sự của giữa Thiên Nhân và vợ của ông ta là do cha mẹ sắp đặt nên ông không hề có tình cảm với người phụ nữ đầu ấp tay gối với mình mỗi đêm, lúc ông gặp được cô gái trẻ Tôn Di ham học hỏi thì tận tâm chỉ dạy như một người thầy, người cấp trên với cấp dưới mà đối đãi.
Dần dần Thiên Nhân thân thiết với Tôn Di hơn đem những cuộc cãi vã với vợ tâm sự cho cô ta nghe, cô rất cảm thông với hoàn cảnh của ông còn an ủi động viên rất nhiều hoàn toàn ngược lại với người vợ suốt ngày chỉ biết cằn nhằn khi ông về đến nhà.
Thiên Nhân cũng dần dần đem lòng yêu Tôn Di, hai người bắt đầu lén lút qua lại được một thời gian thì Thiên Nhân dùng quyền lực của mình để đưa Tôn Di lên thành y tá trưởng của bệnh viện.
Tuổi của Tôn Di lúc đó còn rất trẻ vừa mới ra trường đi làm được hai năm đã được cất nhắc lên vị trí y tá trưởng khiến nhiều người không cam tâm và ganh tức, những đồng nghiệp trong bệnh viện quan sát theo dõi và phát hiện được Tôn Di và Thiên Nhân có quan hệ tình cảm nên cô ta mới có thể thăng tiến nhanh như thế.
Ban đầu Tôn Di quả thật chỉ muốn quyến rũ Thiên Nhân để dễ dàng thăng tiến trong công việc mà thôi nhưng qua thời gian cô ấy lại đem lòng yêu Thiên Nhân thật sự, bởi vì người đàn ông này đã trưởng thành rồi nên rất biết ý phụ nữ chìu chuộng cô hết mực.
Tôn Di lúc sa vào lưới tình rồi thì cũng không đòi hỏi nhiều chỉ một lòng muốn mỗi ngày đều được đi làm bên cạnh của Thiên Nhân tối về thì có thể nằm trong vòng tay của ông ấy mà ngủ thật ngon thôi.
Nhưng mà chuyện đời khó nói trước, Tôn Di cứ nghĩ là chuyện tình yêu của mình Thiên Nhân mãi mãi là bí mật nhưng rồi có một ngày không hiểu lý do vì sao mà vợ của Thiên Nhân bắt gian tại trận ngay tại căn nhà mà ông ta thuê cho Tôn Di và mình sống cùng nhau.
Ngày hôm đó, Tôn Di bị vợ của Thiên Nhân đánh một trận thê thảm chẳng những vậy còn bị bà ta tàn nhẫn rạch trên mặt một đường dài phá hủy nhan sắc của Tôn Di luôn.
Vợ của Thiên Nhân đã cho ông ta hai lựa chọn thứ nhất là chấm dứt hoàn toàn với Tôn Di đuổi việc cô ta khỏi bệnh viện và hứa không bao giờ qua lại nữa thì ông ta vẫn sẽ ngồi vững trên cái ghế viện trưởng, thứ hai là cả hai cút xéo khỏi bệnh viện cùng nhau bà ấy sẽ buông tay cho hai người toại nguyện sống cùng nhau.
Tôn Di nghĩ rằng tình cảm của mình và Thiên Nhân đã vô cùng sâu đậm rồi nên sẽ chọn đi cùng cô ấy, dù sao thì Thiên Nhân cũng là bác sĩ nếu hai người cùng nhau đi đến một nơi khác thì vẫn có thể làm lại từ đầu, sống một cuộc sống mới bên cạnh nhau không cần phải lén lút gì nữa cả.
Thật không ngờ là Thiên Nhân không lựa chọn Tôn Di, đối với người đàn ông đó sự nghiệp và danh tiếng mới là quan trọng nhất còn Tôn Di chẳng qua chỉ là đoạn tình cảm nhất thời mà thôi.
Sau đó Tôn Di bị sa thải khỏi bệnh viện, với vết sẹo đáng sợ trên gương mặt không chỗ nào dám nhận bà ta vào làm hết.
Chuyện đó cũng chưa phải là tồi tệ nhất, sau khi chia tay Thiên Nhân được khoảng hai tháng thì Tôn Di phát hiện ra bản thân mình đã mang thai được gần ba tháng rồi nên vô cùng hoảng loạn.
Tôn Di vừa muốn bỏ đứa bé mà cũng vừa cảm thấy không nở, sau cùng bà ta quyết định sẽ giữ lại cái thai cố gắng kiếm tiền một mình nuôi con.
Do không tìm được công việc tốt nên Tôn Di chỉ có thể cắn răng làm việc khuân vác nặng nề để kiếm tiền, một hôm bà ta vì làm quá sức mà bị động thai phải nhập viện mấy hôm.
Cái thai càng lớn thì sức khỏe của Tôn Di càng yếu không thể tiếp tục đi khuân vác nữa nên bà ta nghĩ đến Thiên Nhân muốn đi tìm ông ta nói với ông ta hai người có con với nhau rồi để ông ta chịu trách nhiệm với mình.
Ngày hôm đó Tôn Di đứng chờ bên ngoài cổng bệnh viện rất lâu cuối cùng cũng chờ được Thiên Nhân lái xe ra về, lúc đó trời cũng tối rồi không có nhiều người qua lại nên Tôn Di làm liều chạy ra đứng chặn đầu xe của Thiên Nhân.
Thiên Nhân bước xuống xe tức giận nhìn Tôn Di rồi khàn giọng lên tiếng “Chẳng phải là chúng ta đã chấm dứt rồi sao, cô còn đến đây làm gì hả?”
Tôn Di nắm lấy cánh tay của Thiên Nhân với đôi mắt thành khẩn “Anh à, em mang thai con của chúng ta rồi, cái thai được hơn bốn tháng rồi.
”
Tôn Di cứ nghĩ rằng nếu Thiên Nhân biết mình mang thai con của hai người chắc chắn sẽ cảm động mà nghĩ cách quay lại bên cô nhưng không ngờ