Kiều Tâm Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng “Vậy chúng ta ly hôn đi.”
Tịch Kỳ Phong nghe Kiều Tâm Vũ nhắc đến chuyện ly hôn thì tức giận lên anh cầm tay cô ép cô dựa sát vào tường rồi lên tiếng “Kiều Tâm Vũ anh nói cho em biết dù có chết anh cũng nhất quyết không ly hôn với em đâu, em sống là người của anh chết cũng phải là người của anh, nằm mơ đi rồi ly hôn.”
Tịch Kỳ Phong nói rồi bỏ đi qua thư phòng nhưng vừa đóng cửa lại thì vẻ mặt lạnh lùng bá đạo đó của anh liền biến mất thay vào là sự sợ hãi rằng Kiều Tâm Vũ không hồi tâm chuyển ý mà hận mình cả đời thì khổ.
Kiều Tâm Vũ không được dọn đồ đi khỏi Tịch gia nên cô một thân một mình đến căn hộ của Tiểu Lê ở chung để tạm thời tránh đụng mặt Tịch Kỳ Phong một thời gian.
Mỗi ngày Kiều Tâm Vũ đều buồn bã không có chút sức sống nào cả, cô hành hạ bản thân nhưng người đau lòng nhất lại là Tịch Kỳ Phong.
Tiểu Lê thấy Kiều Tâm Vũ tự dày vò mình như thế không chịu được liền lên tiếng khuyên nhủ Kiều Tâm Vũ “Cậu đừng có như vậy nữa được không Tâm Vũ, mình cảm nhận được là anh Kỳ Phong thật sự là rất yêu thương cậu, đúng là ban đầu anh ấy có lỗi thật nhưng sau khi cậu gả cho anh ấy thì mình thấy cậu sống vui vẻ hạnh phúc hẳn ra.”
Kiều Tâm Vũ im lặng không đáp.
Tiểu Lê lại nói tiếp “Cậu giận anh Phong là đúng nhưng mà cậu thử nghĩ sâu xa hơn được không hả? Mình cảm thấy người đàn ông kia là anh Phong thì đáng lý ra cậu phải vui mừng mới đúng chứ, đều đó chứng tỏ là hai người có duyên nên đi đâu cũng gặp lại nhau, cậu thử nghĩ xem nếu người đàn ông năm đó không phải anh Phong thì cậu sẽ thế nào.”
“Mình không biết nữa, hiện tại mình rối lắm.”
Tiểu Lê lại nói tiếp “Tâm Vũ à, trong một tháng cậu nằm ở bệnh viên anh Phong luôn túc trực bên cạnh thậm chí là bỏ tất cả công việc để chăm sóc cho cậu, mình nghe nói dạ dày anh ấy còn thủng mấy lỗ ngất xỉu mấy lần vì không chịu ăn uống đủ bữa đấy.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền đau lòng lên tiếng hỏi “Sao Kỳ Phong lại như vậy, dạ dày thủng mấy lỗ thì nguy hiểm lắm mình phải đưa anh ấy đến bệnh viện để tiến hành điều trị mới được.”
Tiểu Lê nghe vậy thì mỉm cười lên tiếng “Tâm Vũ à, cậu còn rất là quan tâm đến anh Phong mà, cậu thử xem xét lại tình cảm của mình một lần đi mình thấy cậu cũng thật lòng yêu anh ấy mà.
Đã trãi qua bao nhiêu chuyện cùng nhau, hiện tại kẻ thù cũng đã phải trả giá chẳng lẽ cậu không muốn cho bản thân và anh ấy một cơ hội bắt đầu lại hay sao?”
Kiều Tâm Vũ cảm thấy những lời Tiểu Lê nói không hề sai, mặc dù cô luôn miệng nói giận Tịch Kỳ Phong nhưng mà thật ra trong lòng cô vẫn còn rất quan tâm đến anh.
Buổi tối, Kiều Tâm Vũ lướt tin tức thấy Đàm Thị phá sản cũng biết là do cô ta âm mưu hãm hại mình nên Tịch Kỳ Phong mới ra tay khiến nhà cô ta phá sản, còn Kiều Nguyệt Dung thì bị phong sát vĩnh viễn không thể quay trở lại giới giải trí bên cạnh đó thần trí cô ta không bình thường còn phải chịu 20 năm tù tội nữa.
Kiều Tâm Vũ chỉ thấy tội cho công ty Huy Hoàng, hiện nay các tác phẩm có sự góp mặt của Kiều Nguyệt Dung đều bị hủy bỏ hết không được phát sóng, Ngô Tích cũng bị sa thải vì làm việc không có trách nhiệm hám danh hám lợi dẫn đến thiệt hại nặng nề của công ty.
Nhìn kết cục của Kiều Nguyệt Dung thì Kiều Tâm Vũ cảm thấy cô ta xem như cũng đã trả giá cho tất cả những chuyện ác mà cô làm rồi còn về phần Tôn Di thì bà ta cũng đang gánh chịu hậu quả nặng nề do nghiệp chướng mình tạo nên từ hai mươi mấy năm trước.
Niềm tự hào lớn nhất của Tôn Di là Kiều Nguyệt Dung, lẽ sống duy nhất của bà ta cũng chính là đứa con gái này nhưng nay con gái bị tâm thần còn phải chịu án tù nên chắc bà ta cũng đang sống dở chết dở đau đớn tột cùng, hơn nữa bà ta vẫn còn một chuyện luôn canh cánh trong lòng đó là Kiều Nguyệt Dung chưa bao giờ mở miệng ra gọi bà ta là mẹ một lần nào cả.
Kiều Tâm Vũ lại nghĩ đến Tịch Kỳ Phong, đúng là ban đầu anh lừa gạt cô ký hợp đồng hôn nhân còn tổ chức hôn lễ kỳ quái như minh hôn nhưng nghĩ lại thì tất cả cũng chỉ anh sợ cô hận anh nên phải đi một vòng lớn bày đủ trò như thế.
Từ ngày kết hôn với Tịch Kỳ Phong thì anh đối xử với Kiều Tâm Vũ rất tốt, cho cô cảm giác an toàn, cho cô cảm giác được che chở yêu thương, anh đúng là người làm cô đau khổ đến nỗi khép mình với tình yêu nhưng cũng chính anh là người đã mở cánh cửa tình yêu đã khép chặt của cô ra một lần nữa.
Kiều Tâm Vũ từng thấy tự ti vì bản thân không trong sạch không xứng đáng với Tịch Kỳ Phong nhưng nghĩ lại thì cũng may anh chính là người đàn ông năm đó lấy đi sự trong sạch của cô.
Kiều Tâm Vũ hít một hơi thật sâu rồi thầm nghĩ [Người có tội cũng đã đền tội hết rồi mình cũng nên cho bản thân mình và anh ấy một cơ hội để bắt đầu lại.]
Sau khi suy nghĩ một đêm Kiều Tâm Vũ