Mộ Dương có cảm giác mình sẽ mất vợ bởi người phụ nữ này, nhìn Tạ Như Phương cứ như có ý đồ mờ ám gì với Từ Ninh Hi vậy.
Anh đứng dậy rồi rời đi không nói lời nào, bây giờ là giờ ăn trưa, nếu để cô ngủ dậy biết anh về sẽ nghi ngờ mất, anh biết Từ Ninh Hi có nhiều chuyện để hỏi lắm nhưng anh không nói ra điều gì nên cô cũng thôi.
Tạ Như Phương ngồi ở đó nhìn điện thoại, dòng tin nhắn trong máy hiện lại.
"Tại sao lại tha cho cô ấy?"
[Không có gì.
]
"Anh biết gì sao?"
[Một đoạn ghi âm được gửi đến.
]
Tạ Như Phương bất ngờ khi có một đoạn ghi âm dài được gửi đến, cái gì vậy chứ?
[Cô ta đáng thương.
]
Tạ Như Phương cau mày, cô ngồi đó nghe hết đoạn ghi âm.
Cuối cùng âm thanh trên máy cũng kết thúc, hai tay cô run rẩy cầm điện thoại, Tạ Như Phương lúc này thấy khó thở làm sao.
"Mộ Dương! tên khốn này.
"
Không biết đoạn ghi âm đó là gì, nhưng dường như làm cô rất giận.
!
Một tháng sau.
Mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên diễn ra như không có gì, Tạ Như Phương vẫn ở cùng cô chăm sóc cho cô, Mộ Dương sáng đi tối về, anh cũng dần để tâm đ ến cô nhiều hơn.
Tạ Như Phương ném cho anh một hộp thuốc, Mộ Dương chụp lấy thì hoài nghi.
"Gì vậy?"
"Tôi có chuyện cần ra ngoài, anh giúp tôi bôi thuốc cho em ấy đi.
"
"Thuốc gì vậy?"
"Làm đi rồi biết.
" Tạ Như Phương cau có đáp.
Nói xong cô rời đi, Mộ Dương cảm thấy mình làm gì cũng không hài lòng với Tạ Như Phương vậy.
Anh cầm hộp thuốc vào trong, nghe tiếng mở cửa Từ Ninh Hi giật mình.
"Tôi đến để bôi thuốc, cô ta có việc bận rồi.
" Mộ Dương nói.
Từ Ninh Hi im lặng không nói gì, cô chỉ gật đầu biểu thị đồng ý, cô đưa tay lên cởi áo mình xuống.
Mộ Dương bất ngờ với hành động của cô, nhưng sau đó anh liền sững sờ rồi.
Trên lưng cô có rất nhiều vết sẹo, vết bỏng cũ cũng để lại dấu vết, tấm lưng ấy!
"Phiền anh rồi.
" Từ Ninh Hi nói.
"Anh đừng sợ nhé.
" Cô nói thêm.
Mộ Dương từ từ đi đến, anh mở hộp thuốc ra rồi từ từ bôi giúp cô, thì ra là thuốc trị sẹo.
Ở cùng mấy tháng nay nhưng anh lại không hề biết chuyện này, dường như đều là tự tay Tạ Như Phương làm cả.
"Có đau không?" Anh chạm vào vết sẹo trên lưng cô rồi hỏi.
"Không có, cũng đã lâu rồi.
" Từ Ninh Hi nói, hai tay cô nắm chặt, cô không nghĩ mình sẽ để anh nhìn thấy cảnh tượng như thế này.
Mộ Dương cũng không tiện hỏi tại sao cô lại bị như vậy, bôi thuốc xong anh giúp cô mặc áo vào, mặt của Từ Ninh Hi sớm đã đỏ ửng, tuy không nhìn thấy mặt anh, nhưng để anh nhìn thấy cô trong bộ dạng thế này khiến cho Từ Ninh Hi có chút