Mộ Dương, Kim Long Thành và Tạ Phong nghe xong thì đứng hình mất vài giây thật rồi.
Đúng là con gái của Tạ Đức, cái khí chất đó quả thật giống ông, cũng có cô mới dám ăn to nói lớn với Tạ Đức như thế.
Từ Ninh Hi bước vào trong, cô nhìn Tạ Như Phương ngồi ở đó, thấy máu nhuộm đỏ cả chiếc váy trắng cô liền nhăn mặt tỏ vẻ khinh bỉ Tạ Đức.
Cạch
"Còn dám đến đây?"
Mộ Dương liền đi lên che chắn bảo vệ cô.
"Muốn bắn thì bắn tôi, người ông hận là tôi." Anh nhìn thẳng vào mắt Tạ Đức nói.
"Tôi không giết Tạ Nhu Nhi, tai nạn...đó thật sự là tai nạn, hôm đó tôi không hề uống rượu, là cô ấy cho xe lao về phía xe tôi, tôi vốn muốn tránh nhưng không thể." Mộ Dương bảo.
"Nói dối."
"Chính là do cậu...nên con bé..."
"Cậu ta nói thật đấy, Tạ Nhu Nhi không phải do cậu ta tông chết." Phú Đồng bước vào, trên tay ông cầm vài xấp giấy muốn đưa cho Tạ Đức.
Phú Đồng trước đây là người đi theo Tạ phu nhân, chính là người bảo vệ bà ấy từ bé đến lớn, ông xem phu nhân như em gái mình một lòng trung thành và bảo vệ.
Phú Đồng luôn làm theo lời Tạ phu nhân sai bảo, giết người cũng được, làm gì cũng được, ông bỏ mạng vì bà ấy cũng được.
Nhưng mà...Tạ phu nhân và ba mình không may qua đời vì tai nạn máy bay, cứ thế Tạ Đức lên ngồi cái ghế ông trùm đấy.
Tạ phu nhân yêu Tạ Đức, năm xưa bà cũng dùng quyền lực của mình và sức ép từ ba mà khiến cho ông phải kết hôn với mình.
Tạ Đức không yêu bà ấy, nhưng bà ấy lại rất yêu người đàn ông này.
Rồi...Tạ Đức có người phụ nữ khác bên ngoài.
Đó chính là Từ Ninh Hạ, mẹ ruột của Từ Ninh Hi, bà ấy đã chết, chính tay Phú Đồng đã bắn chết bà ấy.
Tạ Đức biết vợ mình ra tay, còn nhẫn tâm giết đi con của ông ấy và Từ Ninh Hạ, ông ấy hận Tạ phu nhân nhưng không làm gì được, cuối cùng liền trút hết giận dữ lên đầu Tạ Như Phương và Tạ Phong.
Vì họ là con do bà Tạ sinh ra.
Bà Tạ năm đó rất tức giận khi biết chồng mình có người phụ nữ bên ngoài, bà đã sai Phú Đồng đi giết Từ Ninh Hạ, trừ khử mối nguy hiểm đó thì ông mới toàn ý ở bên cạnh mình.
Phú Đồng dĩ nhiên làm theo.
Ông đã bắn chết Từ Ninh Hạ, bà ấy trước khi chết đã ôm chân ông, xin hãy tha cho hai đứa nhỏ.
Phải...là Tạ Nhu Nhi vừa tròn ba tuổi và Từ Ninh Hi vừa chào đời, con bé lúc đấy chỉ mới tròn hai ba tháng mà thôi.
"Làm ơn...đứa nhỏ vô tội..." Từ Ninh Hạ ôm chân Phú Đồng cầu xin, rồi bà tắt thở, cứ thế mà qua đời.
Phú Đồng vốn chỉa súng về phía hai đứa nhỏ, muốn giết hai đứa, nhưng tiếng khóc của Từ Ninh Hi quá lớn, ông cuối cùng là không nỡ xuống tay.
Phú Đồng bí mật đưa Tạ Nhu Nhi về nhà mình, còn Từ Ninh Hi ông đưa đến cô nhi viện, đứa nhỏ này...ông không thể giữ lại bên cạnh mình.
Tạ Đức rất yêu Từ Ninh Hạ, ông biết, chính vì thế đã lập nên vở kịch, mẹ con Ninh Hạ Ninh Hi đã chết, chỉ có Tạ Nhu Nhi may mắn sống sót.
Tạ Đức biết con bé là con của mình và Từ Ninh Hạ nên mới hết lòng yêu thương họ, Tạ phu nhân muốn trừ khử nhưng Phú Đồng đã ngăn cản, ông từng khuyên bà ấy đứa nhỏ là giới hạn cuối cùng của Tạ Đức, nếu bà ra tay cuộc hôn nhân này sẽ không